GTHN - Hành trình của cuộc đời là những chặng đường ngược dốc, hướng đến một đỉnh cao, rồi lại chinh phục một thử thách mới.
Nếu bạn hỏi tôi: “Cuộc đời này có phải là một con đường?”, tôi sẽ trả lời: “Tôi thích cuộc đời là những con dốc hơn. Con dốc này sẽ nối tiếp con dốc kia, cái sau bao giờ cũng dài và cao hơn cái trước”. Như vậy, hành trình của cuộc đời sẽ là những chặng đường ngược dốc, hướng đến một đỉnh cao, rồi lại chinh phục một thử thách mới chông gai hơn, để khi quay đầu nhìn lại, ta thấy thật tự hào vì đang ở rất xa, rất cao.
Nếu cuộc đời thật sự là những con dốc nối tiếp nhau như tôi mong muốn, khi bạn tìm được cho mình một mục tiêu để phấn đấu, đấy cũng chính là khoảnh khắc bạn nhìn thấy cái đỉnh dốc cao và hùng vĩ. Bạn chỉ khao khát được đứng trên đó mà tận hưởng mọi cảm giác hạnh phúc có được. Thế là, bạn bắt đầu ngược dốc để chinh phục đỉnh cao - đỉnh Everest của bạn. Bạn bỏ vào ba lô những áp lực, kỳ vọng và không quên mang theo hành trang tri thức lúc lên đường. Khi bắt đầu như vậy, lòng bạn phơi phới tràn ngập niềm tin yêu và hy vọng vào bản thân mình. Vẻ đẹp bên đường sẽ khiến bạn sao nhãng mà mỏi gối chùng chân hay thúc đẩy bạn tiến về phía trước khám phá? Bạn đã quên đi mà cảm nhận những kì vọng, áp lực trong ba lô kia nhẹ tựa lông hồng và có thể, bạn đã vứt bỏ chiếc ba lô vào một gốc cây nào vì mải mê đuổi theo con bướm lạ? Hay chiếc ba lô vẫn nặng trịch trên vai, và ngày càng nặng thêm sau mỗi bước chân bạn ngược dốc?
Dù tình huống nào đã đến, bạn hãy dành vài giây nhìn lại ước mơ - cái đỉnh Everest ấy - để thấy rằng, mình đang cách vinh quang bao xa. Có thể là bạn đã rút ngắn được một khoảng cách đáng kể và Everest nhìn bạn vẫy tay chào. Nhưng cũng có thể, cái khoảng cách giữa bạn và ước mơ chỉ nhỉnh hơn ban đầu một chút và Everest thờ ơ ngó bạn thật lạnh lùng. Nhưng quan trọng là bạn kia mà! Bạn có thể bước đi, bạn có thể đến đó và vượt qua Everest kiêu kì bằng chính khả năng của mình. Vậy nên, bạn có hai lựa chọn: quay đầu và thả bộ thong thả xuống dốc nhẹ nhàng hoặc cắn chặt răng, quyết tâm bước về phía trước. Dù bạn lựa chọn sẽ hành động thế nào cũng hãy nhớ rằng, đó chính là giây phút cuối cùng quyết định: bạn sẽ ở đỉnh cao hay chân dốc.
Nếu bạn đã về đến chân dốc, cuộc trò chuyện của chúng ta cũng đến hồi kết thúc. Nếu bạn đang mím chặt môi, quyết tâm hoàn thành chặng đường vượt dốc của mình, tôi thật sự khâm phục ý chí ấy của bạn. Thế nhưng, đừng bỏ mặc tiếng hò reo phản đối của đôi chân hay mặc kệ cổ họng đang khát cháy và đôi vai đã mỏi nhừ vì phải gánh vác bao áp lực, kỳ vọng bấy lâu. Bạn hãy dừng chân giây lát bên đường, chăm sóc đôi chân rã rời, đôi vai mệt mỏi và tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống. Con dốc này thật lắm chông gai và khắc nghiệt khi vắt kiệt sức bạn, nhưng vẻ đẹp của nó vẫn luôn nguyên vẹn như buổi ban đầu bạn đặt chân đến, không hề đổi thay. Mà có chăng thì con dốc chỉ xinh đẹp hơn qua ánh mắt trìu mến của bạn sau một khoảng thời gian gắn bó. Chính quãng đường ngược dốc đã tôi luyện ý chí, nghị lực nơi bạn, phát huy những tài năng tiềm ẩn và đưa bạn đến với những cảnh đời chân thật mà bạn chưa từng thấy. Hãy ngồi lại suy ngẫm những điều này khi đã quá mệt mỏi, và đừng quên đứng dậy vì vẫn còn đó đỉnh vinh quang đang chờ đợi bạn, bạn của tôi!
Cuối cùng, bạn cũng đã đến đỉnh vinh quang sau một hành trình ngược dốc đầy thử thách. Giờ đây, bạn có toàn quyền rút cây cờ của mình cắm lên đỉnh cao ấy và nhìn ngắm cảnh đẹp bên dưới. Hãy cho mình được cảm nhận niềm hạnh phúc mà bạn xứng đáng có được đó, rồi bạn sẽ hiểu sâu sắc những vần thơ:
“Đi đường mới biết gian lao
Núi cao rồi lại núi cao trập trùng
Núi cao lên đến tận cùng
Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non" (Chủ tịch Hồ Chí Minh)
Vâng, bạn đã là người chiến thắng, đang nắm giữ cái vị thế hiên ngang cao lớn. Khi quay nhìn lại cái chân dốc cũ hôm nào, hẳn bạn phải cảm thấy tự hào vì đã đi được xa và cao như thế!
Cứ hết con dốc này lại đến con dốc khác. Đối với bạn, đỉnh cao này sẽ là Everest cho đến khi bạn nhìn thấy một đỉnh Everest cao hơn - đó là lúc bạn đã tìm thấy một khát vọng mới, to lớn, huy hoàng hơn nơi bạn đang đứng. Đối với những ai đang ở chân con dốc mà bạn đã đi ngược thành công, đỉnh cao của bạn sẽ là mãi mãi… cho đến khi họ chinh phục được đỉnh cao ấy. Và cái vị thế hiên ngang của bạn, thật ra cũng chỉ là chân dốc đối với những người đang ở một đỉnh dốc cao hơn.
Dù bạn bằng lòng yên vị nơi đỉnh dốc của mình hay không ngừng bền bỉ chinh phục những con dốc nối tiếp nhau, tôi mong có một ngày bạn sẽ về thăm lại cái chân dốc cũ hôm nào. Dù bạn đi được xa và cao đến đâu, thì cái ngày hạnh phúc nhất vẫn là ngày trở về. Trở về nơi bạn đã gói ghém những kì vọng, yêu thương trước ngày lên đường. Trở về để thấy rằng bạn đã trưởng thành. Cảnh xưa thật không còn đẹp và kỳ vĩ như lần đầu tiên nhìn ngắm, nhưng lại dạt dào bao xúc cảm thân thương. Tôi chắc rằng hành trình trở về sẽ không dài, không xa và nhiều gian khổ như quãng đường ngược dốc. Tuy nhiên, ý nghĩa mà ngày trở về mang lại cho bạn không hề thua kém khi bạn đạt được vinh quang. Nhưng hãy biết rằng, bạn phải có hành trình ngược dốc kì công kia trước khi bắt đầu quãng đường về thăm lại chốn cũ. Bạn càng đi được xa, chinh phục được nhiều đỉnh cao thì đường về càng thắm thiết ân tình sâu đậm.
Bạn của tôi - những người đang khoác ba lô lên vai chuẩn bị bắt đầu một chặng hành trình vượt dốc, những người đang do dự lựa chọn quay đầu đi về hay bước tiếp, những người đang ngồi nghỉ giữa lưng chừng chơi vơi và những ai đã chinh phục thành công đỉnh cao mà mình ấp ủ, tôi cầu chúc các bạn sẽ là những nhà - ngược - dốc dẻo dai nhất và các bạn sẽ gặt hái được thành quả xứng đáng với quãng đường đi của mình. Hãy nhớ rằng, trên đỉnh Everest không thể có cờ của người lười biếng.
Sẽ chẳng có con dốc cuối cùng nào cả, cũng giống như cuộc sống sẽ không ngừng thử thách ta, và những mong ước của ta cũng sẽ không bao giờ dừng lại. Cuối chặng đường ngược dốc kia là đỉnh vinh quang cao vời vợi. Hãy tin chắc rằng, bạn xứng đáng có được nó.
Trần Bảo Ngọc