Em vội quay mặt bước đi, nước mắt trực trào trên khóe mắt. Cứ như vậy thôi, mình kết thúc rồi phải không anh?
Thực ra cũng không hẳn là kết thúc, kết thúc điều gì khi chúng ta chưa từng bắt đầu? Anh à, hiện tại em đang rất mệt mỏi, em muốn buông xuôi mọi thứ. Em không đủ can đảm để tiếp tục mối quan hệ này trong khi bên anh đã có người con gái khác. Em không trách anh, vì giữa chúng ta chưa từng là tình yêu nồng đậm. Chúng ta chưa từng hứa hẹn, chưa từng nói ra lời yêu thương…
Có lẽ là do em lầm tưởng, phải chăng tình cảm ấy chỉ một mình em đơn phương? Em tự ôm ấp những quan tâm âu yếm của anh mà hóa thành mộng tưởng. Ngày mai thôi, người đàn ông em từng yêu thương sẽ thuộc về ai khác. Em đã thấy anh cười – nụ cười dịu dàng tựa nắng mai ấm áp, nụ cười ấy đã chứng tỏ anh hạnh phúc thế nào. Thì ra cô ấy mới là lựa chọn của anh. Còn em! Mãi mãi chỉ là người dưng vô tình chung lối.
Chúng ta cùng nhau đi qua một đoạn tuổi trẻ, gặp gỡ rồi chia xa trong thoáng chốc. Thứ gì vốn không thuộc về mình thì có cố đến bao nhiêu cũng chẳng thể có được. Vậy nên em quyết định rời xa anh. Có nhiều lúc em tự hỏi mình, rốt cục tình cảm mà anh dành cho em là thứ tình cảm gì? Em đã từng hy vọng thật nhiều, để rồi sau cùng lại ôm nỗi đau đớn và tuyệt vọng trong tim.
Đáng lẽ anh không nên bên cạnh em, không nên quan tâm em nhiều như thế. Để rồi lại gieo vào lòng em hy vọng về tình yêu, để rồi bắt em nhận lại tất cả chỉ là tình bạn không hơn không kém. Anh có biết không, rằng trái tim con gái rất yếu mềm, rằng những quan tâm kia đã vô tình khiến em rung động.
Sau bao nhiêu yêu thương, hai chúng ta cuối cùng cũng chẳng thể chung lối. Viết cho anh, cho em, cho mối tình không tên và những yêu thương dang dở. Hãy yêu thương người con gái anh đã lựa chọn, rồi em sẽ sớm tìm được hạnh phúc của riêng mình…
Thu Hiền
Theo Nguoiduatin