Chúng ta từng trải qua và cũng kết thúc nhiều mối tình khác nhau, mà qua mỗi mối tình đó là những cảm xúc buồn vui lẫn lộn.
Khi yêu và được yêu, chúng ta đã luôn yêu hết mình và mong mỏi mối tình mình đang sở hữu sẽ là mối tình cuối cùng trong đời. Chẳng ai muốn cuộc tình của mình phải trải qua sự chia ly, để rồi sau đó ta lại phải cực nhọc tìm kiếm thêm một mối tình khác. Chúng ta từng ao ước giá như mọi mối tình đầu trên đời đều có thể bền vững và vĩnh cửu, vì khi đó tình cảm của chúng ta sẽ chỉ trao trọn cho một người mà không cần phải phân chia cho nhiều người khác nhau.
Khi một người nào đó đặc biệt quan trọng rời ta mà đi thì ta lại chết trong lòng một chút, tình cảm cũng vì trải qua sóng gió mà chẳng còn được vẹn nguyên. Chúng ta chẳng thể yêu người này, và yêu những người khác theo một cách giống nhau hay cùng mang một tình cảm khác nhau.
Tình yêu xuất hiện trên cõi đời này là một điều may mắn đối với con người. Nhờ yêu đương, toàn bộ những cảm xúc mà chúng ta có được đều lần lượt xuất hiện và trở nên phong phú. Ta không chỉ biết vui, biết buồn, biết giận hờn và cãi vã mà còn có thể một lúc chứa đựng trong lòng một chục cảm xúc cùng đan xen và lẫn lộn vào nhau. Có thể nói, cứ sau khi kết thúc một mối tình thì chúng ta lại trở thành một con người hoàn toàn khác với mình của ngày hôm qua.
Chúng ta cũng chịu rất nhiều thương tổn sau một mối tình tan vỡ, như là chìm đắm trong nỗi sầu bi dài ngày, hoặc cứ đau khổ và ray rứt mãi mà không nguôi.
Chẳng ai muốn mối tình đẹp đẽ và đáng trân trọng của mình bỗng một ngày nào đó lại kết thúc. Để nói ra lời từ biệt với người kia có lẽ chính là một trong những điều đau khổ nhất trên đời. Cũng có vô vàn lý do dẫn chúng ta đi đến bước đường chia tay, hoặc là không còn hợp nhau, hoặc là không còn yêu đối phương nữa, hoặc là một trong hai người đã yêu một người khác rồi. Và nếu một trong những điều đó xảy ra thì sẽ luôn có một người chịu đau khổ hơn người còn lại.
Chúng ta chẳng muốn phải đau khổ và tổn thương nhiều đến thế, nhưng những cảm xúc cứ cuộn trào đau thương trong lòng thì nào ai có thể cản ngăn được? Chúng ta chẳng thể mạnh mẽ nổi, và đành lòng để cho mọi cảm xúc chi phối bản thân mình. Cũng có đôi khi, sau một mối tình tan vỡ khiến chúng ta chẳng muốn yêu ai vì sợ hãi, lo lắng rằng điều đó có thể sẽ lặp lại và chúng ta sẽ đau đớn thêm một lần nữa. Nhưng sợ hãi, lo lắng và giam cầm bản thân trong suy nghĩ sẽ không yêu ai nữa thì có ích gì đâu?
Thực ra, phải trải qua kha khá tổn thương thì chúng ta mới thực sự biết cách yêu thương và trân trọng một người đặc biệt với mình.
Không có bài học nào là không đem lại kinh nghiệm cho chúng ta. Chúng ta cũng dần trưởng thành hơn trong đời và biết bản thân đã thay đổi nhiều như thế nào.
Khi yêu, chúng ta bắt đầu học được cách đặt bản thân vào vị trí của đối phương, muốn thấu hiểu toàn bộ nỗi lòng của họ và từ đó điều chỉnh hành vi, thái độ của mình cho hợp lý để không làm tổn thương người kia, cũng như làm tổn thương chính bản thân mình. Trải qua những nông nổi và phân bua hơn thiệt thời non trẻ, chúng ta chẳng còn muốn vì cái tôi của mình mà đánh mất một mối quan hệ đáng trân quý. Chúng ta cũng hiểu rằng đôi khi bản thân nói ra lời "xin lỗi" trước cũng là cách thể hiện sự tôn trọng mà mình dành cho người kia.
Càng trải qua nhiều tổn thương, chúng ta cũng càng biết trân trọng người hiện tại đang ở cạnh bên mình hơn. Chúng ta không còn sống ích kỷ cho bản thân mà bắt đầu muốn sống làm sao để có thể khiến cho cả hai cùng nhau hạnh phúc.
Đó cũng là lúc ta muốn có một mối tình cuối cùng và để đời, có thể dành toàn bộ chút tình cảm còn lại của mình cho một người duy nhất nữa thôi.
Nguyễn
Trí Thức Trẻ