Thích và Yêu khác nhau như thế nào?

 GTHN - “Thích là hơi yêu còn yêu là thích rất nhiều” – có thể thích cùng lúc nhiều người, nhưng yêu không như thế…yêu…chỉ duy nhất một người...


Trên thế gian này tình cảm ngoài “thích” còn có “yêu”. “Yêu” là khi có người ấy ở bên cạnh thì trong mắt ta chỉ có người đó; khi không có người ấy ở bên, mọi thứ đều mang hình bóng của người đó.
Thích là khi đêm khuya đang đọc sách bỗng chợt nhớ về người ấy, và tự hỏi không biết giờ này họ đang làm gì, lòng chợt xao xuyến và khẽ ấm áp từng hồi, có thể bất tri bất giác gọi điện thoại cho người ta. Nhưng chỉ vài phút sau thì sự chú ý lại chuyển vào những tình tiết trong quyển sách đang đọc dở! Yêu là khi trong đêm vắng cô đơn, nỗi nhớ nhung lại ùa về như thuỷ triều dâng tràn, cuốn sách cầm trong tay mà mãi không đọc được chữ nào, lòng lo rằng có lẽ giờ này người ấy chắc đang phải tăng ca làm đêm? Đã ăn ăn tối hay chưa? Có nhớ tới mình như mình đang nhớ họ hay không? 
Thích là khi cùng người ấy tranh luận đến đỏ mặt tía tai không ai nhường ai, trước mặt người ấy mình như con nhím xù lông quyết không nhận thua nhưng thật ra đã sớm thầm thán phục cách giải thích, cái tài hoa của ấy rồi. Yêu là hy vọng mình cùng người ấy nhịp nhàng nhất trí, tâm linh tương thông, nhỡ “người ta” đùa một câu vô tâm cũng có thể làm tâm trạng mình xìu xuống mà có khi còn rớt nước mắt nữa ấy chứ. Ở trước mặt người ta không bao giờ đề phòng.
Thích là khi đi chơi sẽ gửi cho họ một mẩu tin báo rằng thời tiết ở đây rất tốt để rồi sau đó tắt luôn điện thoại, một mình ở nơi xa lạ chơi cho thiệt sướng cả tuần liền, phơi nắng đen thui khắp người rồi sau đấy đột ngột xuất hiện trước mặt hù cho họ giật mình. Yêu là dù đến bất cứ nơi nào cũng mong có người ấy ở cạnh bên. Có thể đứng trên bãi biển gọi điện cho người ấy để họ cũng nghe được âm thanh của sóng biển; cũng có thể ở trên đường cái của nơi xa lạ kia chợt nhìn thấy một dáng quá giống với “ấy” mà đứng chôn chân lặng người suốt hồi lâu.

Thích và Yêu khác nhau như nào?

Thích là khi họ đi công tác, đơn giản chúc một câu “thượng lộ bình an”, nhìn họ khuất bóng trong dòng người mà trong lòng có chút gì lưu luyến lắm nhưng tuyệt không nói gì chỉ là thầm chờ đợi tin người ấy gửi về. Yêu là lúc người ta sắp đi công tác cứ dặn đi dặn lại, nhét đầy cả balo quần áo và đồ ăn, đứng ở trạm đợi cho tới khi tàu rời bến mới chịu quay về. Hơn nữa những ngày sau đó trong lòng lúc nào cũng thấy không yên, luôn luôn cầu nguyện cho người ấy được bình an trở về.
Thích là khi bị thương không muốn cho ấy nhìn thấy mặt yếu đuối của mình, trước mặt họ len lén lau nước mắt rrồi khi quay lại vẫn với bộ dạng vui vẻ kiên cường. Yêu là khi có chuyện tủi thân, tựa vào lòng người ấy mà khóc nức nở, không giả vờ làm như chẳng hề lo lắng, đem hết những nỗi buồn kể với họ đồng thời hy vọng vừa ở trong vòng tay người ấy vừa nhận được những lời an ủi vỗ về.
Thích là cùng ấy mua sắm cuối tuần tới lả người ra rồi cùng ăn KFC, là trong cái giá rét mùa đông hai đứa giành nhau một ly cafe nóng, là cùng ấy sánh bước dạo phố nhưng luôn giữ đúng khoảng cách nửa mét không sai, là cùng ấy chơi game rồi cười ngất như hai đứa trẻ. Còn yêu là cuối tuần tranh thủ thời gian nửa ngày chính tay làm mấy món thiệt ngon rồi hạnh phúc ngắm người ấy ăn, là trong cái lạnh lẽo ngày đông không ngừng thêm nước nóng vào ly café của ấy, là khi cùng dạo phố để cho ấy nắm tay mình thật chặt, là yên lặng bên cạnh người ấy, làm việc và hạnh phúc ngắm bộ dạng tập trung làm việc trên máy của người ta.
Thích là cười haha thật to khi nghe họ kể về những chuyện thú vị hồi bé xíu với mình, sau đó trong lòng dâng lên một cảm giác cảm động khó tả. Yêu là khẽ mỉm cười khi nghe chuyện ấy, nhưng trong lòng lại thấy tiếc cho anh chàng trước mắt mình về quãng thời gian đã từng nghịch ngợm như thế.
Thích là lúc gặp ấy ngoài hành lang, vui vẻ chào hỏi mấy câu đơn giản, lúc lách người đi qua nhìn thấy ngoài cửa sổ nắng đẹp trời trong, khi không lòng tự nhiên thấy vui vui. Yêu là gặp ấy ngoài hành lang mặt vờ không biểu lộ cảm xúc nhưng lúc đi ngang qua người thì cảm nhận rất rõ đến cả luồng không khí khẽ rung rung bên cạnh mình, thế là chịu không nổi phải quay đầu lại nhìn một cái.
Thích là nhìn thấy người ấy tay trong tay với người con gái khác đi ngang qua, trong lòng khẽ đau nhói nhưng sẽ rất nhanh chóng hướng về phía mặt trời tìm lại được gương mặt tươi cười của mình. Còn yêu không thành như thua cuộc trong một trò chơi, sau khi đã dốc hết tất cả, những gì lưu lại có thể chỉ là một vết thương khắc sâu trong trái tim mình.

Thích và Yêu khác nhau như nào?

Thích một người là muốn có chính người đó cho nên có thể thích rất nhiều người, muốn nhiều người họ đều là của mình. Còn yêu là rõ ràng không thể rời người ấy nhưng không thể không buông tay, bởi vì thứ hạnh phúc người ấy cần có lẽ ta không thể cho họ được. Không dám cưỡng cầu muốn họ là của mình, hy vọng nhìn thấy họ tìm được hạnh phúc cho dù cái phần hạnh phúc ấy ta không thể cùng chia sẻ.
Thích là mỗi khi cô đơn, khi buồn chán, lúc bi thương tìm người tâm sự; còn yêu là bất cứ khoảnh khắc nào cũng muốn sẻ chia, lúc vui vẻ và thậm chí muốn đem cả cái vui khi phạm lỗi kể ra hết cùng người ấy.
Thích là cười miết nghe ấy nói sau khi nhận cuộc gọi vì đã rất lâu rất lâu không liên lạc. Yêu là sau mấy ngày không có tin gì lo lắng vội vàng gọi ngay cho ấy, cố ngăn nước mắt và cười. 
Thích, chỉ khi ở cùng nhau mới nhớ tới đối phương. Yêu, dù là ở bên cạnh, mỗi một phút thôi cũng nhớ rất nhiều
Thích một người, ở giữa nhóm bạn vẫn sẽ thấy vui, còn khi yêu, thêm một người thôi cũng sẽ ảnh hưởng không gian của cả hai. 
Thích một người quá đỗi ngọt ngào, còn yêu một người lại khổ tận cam lai.
Thích một người, lúc bên nhau rất vui; yêu một người lúc ở bên lại có cảm giác mất mát không nói thành lời. 
Thích ai đó là khi bạn chưa nghĩ về ngày mai của cả hai, còn khi yêu cả hai lại thường xuyên cùng hướng về một tương lai chung. 
Thích là khi bên nhau lúc nào cũng vui; còn yêu, ta sẽ thường tự rơi nước mắt.
Thích người ta, khi lâu ngày không gặp thỉnh thoảng mình sẽ chợt nhớ; yêu người ta thì ngày nào cũng thấy nhớ nhung. 
Thích là khi nhớ về ấy ta sẽ mỉm cười, còn yêu sẽ nhìn trời mà ngơ ngẩn.
Thích, bạn nghĩ nếu anh ấy có con bạn nhất định sẽ mến nó lắm. Yêu, chợt một ngày bạn thấy hiếu kỳ: sau này con của hai đứa sẽ như thế nào đây? 
Thích thì mong mọi người luôn vui vẻ, yêu thì mong rằng người ấy luôn vui. 
Thích một người, cái ta muốn là “hôm nay”, yêu một người ta kỳ vọng rằng “mãi mãi”.
Thích là nhìn thấy ưu điểm của ấy, còn yêu là bao dung với khuyết điểm của người kia.
Khi đứng trước mặt người ta yêu tim đập liên hồi, còn với người ta thích thì tim chỉ thấy vui. 
Khi nói chuyện với người mình yêu, thiệt khó để mở lời. Còn với người mình thích thì cái gì cũng có thể nói ra
Khi người yêu khóc bạn sẽ cùng khóc với nàng, nhưng bạn chỉ sẽ khéo léo an ủi người bạn thích. 
Khi không còn muốn yêu một người nữa, bạn sẽ nhắm mắt lại giấu đi những giọt nước mắt. Còn khi không muốn thích một người, bạn chỉ cần bịt chặt hai tai!
Thích là tâm trạng, còn yêu là tình cảm. Thích là trực giác, còn yêu là cảm giác. Thích có thể ngừng, còn yêu biết ngưng làm sao đây? Thích một người rất tự nhiên, còn yêu một người lại rất thản nhiên. 
Thích có lúc muốn ở gần, yêu có khi lại sợ gần nhau. 
Thích, cứ không nhường nhịn; yêu lại luôn muốn cho đi.
Thích thì hy vọng ấy tìm thấy mình bất cứ lúc nào, còn yêu thì muốn bất cứ lúc nào cũng tìm thấy người ấy. 
Thích một người luôn vì họ mà cười, yêu một người khóc vì người đó. 
Thích là cố giữ, yêu là có được. 
Thích là thích - rất đơn giản, yêu là yêu - phức tạp thay.
Thích không nhất định sẽ yêu, còn yêu nhất định đã rất thích rồi. Thích và yêu cách nhau một bước thôi nhưng muốn đi bước đi này phải xem bạn “thích” bước hay “yêu” mà bước. 
Thích là hơi yêu còn yêu là thích rất nhiều. Yêu là sự nương tựa, là trách nhiệm, là cùng dựa vào nhau; 

Thích và Yêu khác nhau như nào?

Thích là thứ cảm giác không lời, là xúc động nhất thời, là chút gì thoáng nghĩ qua. Yêu là giấu vào lòng muôn sóng cuộn trào, là không thể dùng bất cứ kiểu thích nào thay thế được, là sức mạnh! 
Thích một người không nhất định phải yêu họ nhưng điều kiện trước tiên để yêu một người là phải thích.
Thích rất dễ chuyển thành yêu còn sau khi đã yêu một thời gian rất khó để quay trở về “thích”. Vì thích là khoan dung mà yêu là ích kỷ. 
Thích là kiểu tâm lý thoải mái và không chủ ý, yêu ngược lại quá nặng lo.
Yêu một khi đã nói ra liền trở thành lời thề, lời hứa “nắm tay nhau là đi cùng nhau đến lúc bạc đầu” vài chữ ngắn thế thôi mà trong nó hàm chứa biết bao nhiêu muôn trùng sóng gió. Chỉ khi sông cạn đá mòn, mùa đông sấm chớp mới chia lìa! Đấy là “yêu” rồi. 
Yêu ví như kiếm một khi đã rút khỏi vỏ nếu không cẩn thận sẽ làm bị thương người khác và cả chính mình. Đã trải qua một mối tình đẹp thì khó mà yêu thêm lần nữa, người bị tình yêu làm cho tổn thương, trong tim mãi sẽ có một vết thương không bao giờ lành lại được. Một đêm trăng sáng trời trong, nghĩ nỗi mình nơi xa xứ, nếu trong lòng ta chỉ có niềm vui và mùi hương ấm lan toả khắp nơi-đó là thích; còn nếu trong đó vẫn lưu luyến chút buốt nhói râm ran-chính là yêu. Cảm nhận một cách sâu sắc… 
Cùng một chủ đề, cũng có người trả lời rằng: “Thích là hơi yêu còn yêu là thích rất nhiều” – thích thì không hạn chế, có thể thích cùng lúc nhiều người, nhưng yêu không như thế…yêu…chỉ duy nhất một người và quyết một lòng yêu. 
Thích như khi chơi trò xích đu, một người cũng tự lấy làm vui. Yêu là chơi bập bênh, nhất định phải có hai người cùng cảm nhận niềm vui và sự ngọt ngào.
Bạn đã tìm được người cùng chơi bập bênh chưa? Hay là bạn vẫn ở đó với trò xích đu?
Nguồn: sina
Người dịch: Cảnh Lân
Theo SKCĐ
DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !