Sau tất cả có về với nhau

 GTHN - Sau mọi đau đớn ta lại đem người ra trách oán, hận người rồi lại tiếp tục quằn quại, tuyệt vọng trong khi người ta vẫn đang cười đang tay đang tay hạnh phúc bên một nửa thế giới mới... Nói vậy chứ ta có bao giờ là thế giới của họ đâu mà đòi là "Người cũ". Ta có thể giữ được kí ức được vật kỉ niệm nhưng sao có thể giữ được một người đã cạn tình cạn nghĩa với ta, đã cảm thấy nhàm chán.

Chỉ cần ta mãi luôn dành cho nhau những chân thành...

Thấm thoát mà ta đã gần phải nói lời chia tay thật sự rồi... Nhưng tương lai chẳng ai biết trước được những gì sẽ đến và sẽ đi. Lòng cứ mãi mong chờ về một ngày hạnh phúc không xa...

Người ta bảo rằng "Bớt ảo tưởng bớt tổn thương!" Nhưng lòng dạ con người mấy ai điều khiển được đâu... Bản thân dù có dặn lòng mình khi yêu chúng ta phải đặt vào trong con tim trong sâu tình cảm ấy một lí trí một cái đầu lạnh...

Thương nhau mà phải đắn đo suy nghĩ thì tình cảm ấy liệu có thật lòng hay không hay còn lưỡng lự sợ sệt...Đã gọi là 2 chữ chân thành thì có nhất thiết xem mọi thứ xung quanh quan trọng hơn hay không?

sau-tat-ca-lieu-chung-ta-co-the-quay-ve-voi-nhau-khong

Đòi hỏi làm gì hai chữ "Nhận lại" Nhận lại làm gì cho thêm ràng buộc muộn màng về những thứ đã đã mãi xa...

Thế giới có 7 tỉ người nhưng trong một con số khổng lồ đó ta lại chẳng thấy được ai ngoài người ta thương người ta nhớ, người ta đặt trọn niềm tin... Có những lúc thực sự đã đặt nhầm chỗ nhưng ta vẫn luôn ảo tưởng rằng trong chính họ ta chắc đã chiếm phân nữa trái tim. Có những lúc họ làm tổn thương ta, ta lại tự dằn lòng ai mà không tức giận, cảm xúc thật có gì sai, quan trọng họ vẫn còn yêu ta...

Nhưng đến khi họ thực sự dứt áo ra đi ta lại bàng hoàng nhận ra: "Hết thật rồi ư? Người ta bỏ mình rồi ư? Người ta đi rồi ư?" Nhưng ta lại tiếp tục cái tình cảm đơn phương nhạt nhòa đấy...vẫn ủ rủ hy vọng viễn vông: "Người ta sẽ về, người sẽ lại yêu ta như lúc ban đầu!" Thật hồ đồ và đáng thương...

Sau mọi đau đớn ta lại đem người ra trách oán, hận người rồi lại tiếp tục quằn quại, tuyệt vọng trong khi người ta vẫn đang cười đang tay đang tay hạnh phúc bên một nửa thế giới mới... Nói vậy chứ ta có bao giờ là thế giới của họ đâu mà đòi là "Người cũ". Ta có thể giữ được kí ức được vật kỉ niệm nhưng sao có thể giữ được một người đã cạn tình cạn nghĩa với ta, đã cảm thấy nhàm chán. Có hay không chỉ là vài câu thương hại thôi... Ta chỉ nên buồn cho người cũ ngày xưa, buồn vì họ đã mất rồi đâu còn tồn tại bây giờ...

Sau tất cả, mình lại chung lối đi...

Con đường mà hai ta đã chọn liệu có cắt nhau ở một điểm nào đó để ta vô tình lại về với nhau hay không? Hay chỉ là hai đường thẳng song song chỉ biết nhìn nhau nhưng chẳng bao giờ có thể đến gần nhau...chạm vào nhau...đan tay vào nhau dù khoảng cách chỉ là 0.001mm cũng chẳng bao giờ chạm được...Trớ trêu là vậy đấy nhưng ta vẫn hy vọng nơi con tim ấy vẫn biết đường tìm về bên ta...như ngày xưa như thuở ban đầu người bước đến nắm lấy tay ta...

Nếu như đã là người dưng sao người lại cứ phải làm con tim dao động... Người vẫn cười vẫn nói vẫn nhìn ta bằng đôi mắt trong ấy...làm ta lại ảo tưởng ta trong người...người trong ta! Ta thương người bởi vì người đã cho ta vài thứ mà người chẳng hay...có hay không bây giờ ta chỉ muốn trả lại những cái đó cho người thôi...trả lại để quên người..quên đi cái người đã làm ta cười suốt một thời gian dài...ta đã sống hết mình! Ta thật sự thương người rồi! người đâu biết được đâu!

Dẫu biết người làm ta buồn...người làm ta khóc nhưng ta chưa bao giờ hận người thật sự...người làm ta buồn ta lại càng nhớ người nhớ phát ngu ngơ khờ dại. Nếu như được hỏi những điều bạn ko hối hận khi đã làm trong cái tuổi thanh xuân này thì có lẽ ta sẽ thốt ra rằng "Thương người là điều ta làm đúng đắn nhất trong cả cuộc đời này người có biết không!" Trong sáng và tinh khiết...nhẹ nhàng và bình yên là khi được bên người nhẹ nhàng đưa tay lên tóc...nhẹ nhàng nắm lấy tay người...Sẽ mãi là vậy...chẳng có gì thay đổi được!

Mọi điều gian khó ta sẽ vượt qua...để ta nhận ra mình cần nhau hơn!

Ta và người...người và ta đang trên con đường thẳng vào đi ngược chiều nhau...và đang sắp phải đối mặt nhau...liệu ta và người có như những người qua đường bình thường chẳng một ánh mắt trên môi nụ cười lặng lẽ lướt qua đời nhau hay sẽ dừng lại để xiết chặt đôi tay hướng về phía mặt trời! Mong rằng người và ta đều sẽ hạnh phúc...ta cũng mãi sẽ thương người như ngày đầu tiên!

Mình sẽ trở về với nhau....

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !