GTHN -
Một lần khi tôi kết thúc bài nói chuyện của mình, một phụ nữ đến
gặp tôi và bảo “Tôi không thể tin rằng cô lại chân thành và thẳng thắn
đến thế. Từ trước đến giờ, tôi đã quen với việc che giấu tình cảm thật
trong lòng mình. Bài nói chuyện của cô đã gợi trong tôi những cảm
xúc mà tôi cố đè nén trong lòng bao nhiêu năm nay”.
Đây là lời nhận xét tiêu biểu cho hàng ngàn người khác đã tìm
cách chia sẻ cảm xúc với tôi. Tôi không ngờ rằng sự thành thật và cởi
mở của tôi đã khiến mọi người ngạc nhiên và cảm động đến thế. Thật
đáng để chúng ta phải suy nghĩ khi mối quan hệ giữa con người với
con người hiện nay đã thiếu hẳn sự chân thành mà đầy những dự
tính, mưu toan.
Dường như tất cả chúng ta đang là diễn viên trong một vở kịch
quy mô. Mỗi buổi sáng thức dậy, chúng ta đã bảo với bản thân rằng
hôm nay chúng ta phải là ai. Sau khi trang điểm, khoác lên gương mặt
nụ cười của công việc, chúng ta thêm vào đấy một vẻ bề ngoài quyết
đoán và quyền lực. Chúng ta thực hành những nguyên tắc chúng ta
tin là đúng. Chúng ta che giấu những cảm xúc không thích hợp, giữ
cho mặt nạ của mình nằm đúng chỗ, khiêu vũ theo điệu nhảy của
công việc hàng ngày, và cuối cùng rời công ty trong tình trạng kiệt
sức. Rất khó phải đóng kịch và cố sức để hoàn thành vai kịch đó mỗi
ngày mà không để bộc lộ con người thật của mình. Xung quanh
chúng ta cũng có biết bao nhiêu người như thế, luôn cố thể hiện
thành một mẫu người chuẩn mực của các mối quan hệ, của xã hội,
mà không bao giờ dám để lộ một suy nghĩ thật nào của chính mình.
Theo nội dung của cuốn sách Dám Ước Mơ của nữ tác giả Florence Littauer