GTHN -
Kevin Johnson và Dexter Manley có rất nhiều điểm chung: cùng
lớn lên trong những khu dân cư nghèo, phức tạp và cùng nhờ vào tài
năng thể thao để vượt lên số phận và đạt đến đỉnh cao của vinh
quang. Kevin thì thành công nhờ bóng rổ, còn Dexter thì lại nhờ bóng
bầu dục. Điểm khác nhau giữa hai người là KJ đã biết cách hành xử
và không bị tác động bởi lối sống phồn hoa; trong khi đó, Dexter đã
không cưỡng lại được hấp lực của tiền tài và sự nổi tiếng. Thời đi học,
do học chậm hơn các bạn cùng lớp nên Dexter bị chuyển vào lớp
dành cho học sinh cá biệt – điều này khiến anh cảm thấy bản thân
mình thật tệ hại. Anh khao khát được trở thành một nhân vật quan
trọng để chứng tỏ với bạn bè rằng mình không phải là một kẻ ngu
ngốc. Anh trút nỗi bực tức của mình trên sân cỏ và những ẩn ức bên
trong đã biến anh trở thành một cầu thủ bóng bầu dục xuất sắc. Ở
trường học, anh đứng sau mọi người nhưng trên sân cỏ anh trở
thành một ông vua.
Dexter đã làm tất cả những gì cần thiết để tiến về phía trước. Anh
chuẩn bị thực hiện ước mơ và kết quả là vào năm cuối cấp trung học,
anh trở thành viên ngọc quý của nước Mỹ. Mặc dù chưa hề được đào
tạo qua trường lớp chuyên nghiệp nhưng anh vẫn được ba trong số
tám đội bóng lớn nhất của các trường đại học Mỹ săn đón. Anh chọn
đội của trường Đại học Oklahoma. Để có được Dexter, trường
Oklahoma đã nhượng bộ mọi yêu cầu của anh. Mặc dù anh chỉ làm
đúng 6 câu trong tổng số 36 câu hỏi của đề thi tuyển đầu vào nhưng
anh vẫn được nhận vào học. Tuy nhiên, ngoài thời gian chơi bóng
trên sân cỏ, thì việc học hành đối với Dexter quả thật là nỗi sợ hãi.
Thế là trường cho phép anh chỉ theo học những môn đơn giản để anh
có thể cống hiến cho đội bóng của trường với tâm thế tốt nhất.
Vào năm 1981, đội bóng bầu dục chuyên nghiệp Washington
Redskins phát hiện ra tài năng của Dexter và nhanh chóng ký hợp
đồng hợp tác với anh. Cuộc đời Dexter bỗng chốc sang trang. Anh trở
nên giàu có và là thần tượng của rất nhiều người. Tuy nhiên, cũng
chính từ đây, anh bắt đầu cuộc sống rượu chè, bê tha trác táng. Trong
vòng 8 năm chơi cho Washington Redskins, Dexter Manley đã dính
líu vào hàng loạt những rắc rối: bị cảnh sát bắt giữ vì tội hành hung
nhân viên cảnh sát và thay đổi số đăng ký xe, nhiều lần bỏ tập luyện
nửa chừng, thậm chí đến sân cỏ trong lúc còn đang say rượu và đỉnh
điểm là việc sử dụng ma túy.
Tất cả những bê bối này vẫn chưa làm cho Dexter tỉnh ngộ. Anh
đã từng dám mơ ước, đã chuẩn bị để thực hiện mơ ước ấy, nhưng lại
không đủ bản lĩnh để thực hiện ước mơ cho đến cùng. Ngay cả lời
khiển trách của huấn luyện viên cũng không đủ sức mạnh để anh thay
đổi: “Dexter, em đang dần đánh mất bản thân em. Rồi em sẽ mất tất
cả nếu cứ tiếp tục như thế”.
Trong tâm trí Dexter vẫn còn đọng lại nỗi đau của thời thơ ấu
nghèo khó và anh chưa nguôi ngoai được nỗi đau này. Sự thành công
chỉ là một cách thức để anh che đậy và trốn tránh quá khứ.
Anh nghĩ rằng sự thành công đã khiến mình trở nên vững vàng
đến mức không thể nào bị đánh bại nên đã quyết định mua 2 gam
cocaine tự thưởng cho mình sau một trận đấu. Khi kết quả kiểm tra
thuốc của anh là dương tính, anh vẫn cứ nhất định cho rằng mình vô
tội. Ma túy biến anh thành kẻ nói dối. Thế là ở tuổi 31, Dexter bị truất
quyền thi đấu vĩnh viễn. Anh buộc phải sửa chữa ước mơ của mình.
Dexter vào trung tâm cai nghiện Houston và sau đó đã cai hẳn được
ma túy. Để lấy lại niềm tin mà mọi người dành cho anh, Dexter tình
nguyện tham gia những chương trình tư vấn cho thanh thiếu niên về
tác hại của ma túy. Anh cay đắng thú nhận: “Bạn sẽ không có cơ hội
thành công nếu bạn dùng ma túy!” và chia sẻ : “Bạn cần phải tin vào
chính mình và đừng để bất cứ điều gì làm thay đổi con người bạn.
Cho dù nỗi đau trong quá khứ vẫn còn in hằn hay hiện tại chưa có gì
khởi sắc, bạn hãy tin vào tương lai phía trước. Luôn có cơ hội nếu
chúng ta biết tập trung tìm kiếm và không chấp nhận những gì dễ
dàng”. Và Dexter đã có một cơ hội mới: anh được trở lại sân cỏ sau
một năm bị truất quyền thi đấu trong màu áo của đội tuyển Phoenix
Cardinals.
Theo nội dung của cuốn sách Dám Ước Mơ của nữ tác giả Florence Littauer