GTHN -
KJ là tên thường gọi của Kevin Johnson - vận động viên nổi tiếng
trong đội tuyển bóng rổ Hoa Kỳ. Mặc dù có vóc người thấp đậm so
với tiêu chuẩn của một cầu thủ bóng rổ nhưng anh luôn là đối thủ
“nặng ký” trên sân đấu. Anh đã từng được giới hâm mộ mệnh danh:
“KJ - cầu thủ xuất sắc hơn cả huyền thoại”.
Trong hào quang của sự nổi tiếng và dư dả tài chính, rất nhiều
người đã rơi vào lối sống xa hoa. Nhưng KJ vẫn giữ được mình trước
những cám dỗ. Anh thường nhớ lại khoảng thời gian thiếu thốn, gian
khổ khi xưa và cảm thấy đau lòng khi nhìn thấy đa phần bọn trẻ xuất
thân từ những gia đình có hoàn cảnh quá khó khăn thường sa ngã, có
lối sống thiếu lành mạnh hoặc dính vào ma túy.
Anh thực sự lo lắng và quyết định cần phải làm ngay một điều gì
đó khác biệt cho những đứa trẻ này trước khi sự việc trở nên quá
muộn. Anh bắt đầu tìm hiểu cách thức hoạt động và sự thành công
của những tổ chức hỗ trợ trẻ em nghèo. Sau đó, anh thành lập Học
viện St. Hope với mục đích thiết lập chương trình hỗ trợ giáo dục cho
học sinh ở những khu vực nghèo nàn. Anh cho biết: “Chúng tôi cố
gắng xây dựng một môi trường thân thiện như gia đình dành cho
những trẻ em mồ côi, cơ nhỡ hoặc những trẻ em thiếu sự giáo dục
của cha mẹ. Ngoài việc cung cấp những nền tảng kiến thức cơ bản,
Học viện St. Hope còn hướng dẫn các em xử lý những vấn đề khó
khăn, rắc rối trong cuộc sống. Tôi nghĩ đã đến lúc tất cả chúng ta phải
nhận thức trách nhiệm của mình rằng: ‘Cần phải làm một điều gì đó
có ích cho cộng đồng, cho thế hệ con cái của chúng ta’”.
Sau một thời gian hoạt động, Học viện St. Hope bắt đầu nhận
được sự quan tâm và đóng góp về tài chính của cộng đồng bởi những
giá trị mang tính nhân văn của nó. Nhưng người có ảnh hưởng mạnh
mẽ nhất đối với bọn trẻ ở St. Hope chính là KJ. Anh luôn sẵn lòng
chia sẻ thời gian quý báu của mình để giúp đỡ bọn trẻ. Bất cứ khi nào
có thời gian rảnh là KJ tranh thủ lái xe đến học viện để chơi bóng
cùng bọn trẻ và động viên chúng học tập để có một tương lai tươi
sáng hơn. Người quản lý Học viện cho biết: “Bọn trẻ ở St. Hope xem
Kevin như một người anh lớn, không phải vì anh ấy là một cầu thủ
bóng rổ nổi tiếng mà vì anh ấy đã tận tâm với chúng. Mỗi khi bọn trẻ
làm sai điều gì, tôi dọa sẽ mách lại với Kevin, lập tức chúng sẽ sửa sai
ngay”.
KJ sinh ra trong một môi trường gia đình khá đặc biệt. Ông bà
ngoại anh là người da trắng, nhưng mẹ anh lại là kết quả của cuộc
hôn nhân ngoài giá thú giữa bà ngoại với một người đàn ông da đen.
Khi mới 17 tuổi, mẹ đã sinh ra anh mà chưa kết hôn chính thức. Anh
trưởng thành trong tình thương yêu và sự dạy dỗ của mẹ và ông bà
ngoại. Cách sống lạc quan, yêu thương lẫn nhau của các thành viên
trong gia đình đã ảnh hưởng rất nhiều đến cách hành xử và suy nghĩ
sau này của anh.
Anh chia sẻ: “Mẹ tôi nói rằng nếu muốn thành công, trước tiên tôi
phải biết phân tích khía cạnh đúng sai của sự việc và không nhất thiết
lúc nào bạn cũng phải cư xử hay hành động giống như mọi người. Đôi
khi điều đó đồng nghĩa với việc bạn phải đứng một mình. Có thể bạn
sẽ cảm thấy cô đơn, nhưng nếu đó là lựa chọn đúng đắn thì trong
cuộc chạy đua đường trường này, cuối cùng rồi bạn cũng sẽ được đền
bù tương xứng”.
Và đúng như thế, KJ đã được đền bù xứng đáng về mặt tài chính
cũng như về mặt tinh thần. Mặc dù vẫn còn chặng đường dài phía
trước nhưng có thể nói là anh đã hoàn thành mục tiêu của đời mình,
và còn thực hiện được ước mơ của bản thân. Với Học viện St. Hope,
anh đã và đang chia sẻ ước mơ của mình, mang đến cho mọi người
niềm hy vọng
Theo nội dung của cuốn sách Dám Ước Mơ của nữ tác giả Florence Littauer