GTHN - Khi mọi thứ không như những gì mình mong muốn, người ta hay quay lại tiếc rẻ cho quá khứ, nhưng lớp bụi thời gian quá dày để có thể đào sâu tìm kiếm, tất cả đều bị chôn vùi... Tôi nhớ cách anh bên cạnh tôi, che chở tôi và bảo vệ tôi. Bỗng dưng nước mắt tôi chảy dài theo những tiếng nấc, nghẹn ngào và tiếc nuối. Nhớ về anh tôi nhớ một chút thôi, không yêu thương, không nhung nhớ da diết như những cặp tình nhân, tôi nhớ Anh như một điều kì diệu mà cuộc đời ưu đãi thêm cho tôi
Khi mọi thứ không như những gì mình mong muốn, người ta hay quay lại tiếc rẻ cho quá khứ, nhưng lớp bụi thời gian quá dày để có thể đào sâu tìm kiếm, tất cả đều bị chôn vùi.
Ngày rời xa Thành Phố là một ngày đẹp trời, anh chở tôi và những vật dụng cồng kềnh, ngày cuối ở thành phố tôi được nhâm nhi li trà sữa với anh. Tôi biết được một điều "rời xa vòng tay anh tôi chỉ còn là bão tố", nhưng guồng quay cuộc đời cứ xoáy sâu và đưa tôi đến một bến bờ khác, không mang tên anh. Tôi cảm thấy tôi rất tồi tệ, vì đã làm đau lắm trái tim người đã từng yêu tôi tha thiết, hơn cả mạng sống của mình. Tôi đã nhận từ anh tất cả và chỉ cho được anh một thứ đó là niềm đau.
Ngày tôi bước lên xe hoa là một ngày nắng, tôi không vui, không hạnh phúc bên người chồng mà tôi yêu. Và sau hai tháng ở bên chồng hạnh phúc là thứ xa xỉ với tôi. Đúng như tôi nghĩ, tôi đã từng được anh che chắn, bảo vệ bằng cách tốt nhất. Tôi đã quen và đã không kháng sinh được. Hai tháng với tôi nước mắt nhiều hơn cả nụ cười. Vẫn biết nghĩ về anh tôi đã có lỗi với chồng mình rất nhiều, nhưng tôi lại sợ hãi khi phải đối diện với người chồng của mình, cảm thấy mệt mỏi, chán nản nhiều lắm.
Không thể tâm sự cùng ai, cũng chẳng ai cùng đi trên một con đường, vướng víu, đau khổ. Tôi sống trong sự ích kỉ, tàn nhẫn, vô tâm của chồng, cứ vật vã, vất vưởng ở giai đoạn vợ chồng son.
Ngẫm nghĩ lại câu" Đã là đàn ông đừng để người phụ nữ của mình nhớ đến người thứ 3" ... Tôi đang nhớ về anh người thứ nhất à. Tôi nhớ cách anh bên cạnh tôi, che chở tôi và bảo vệ tôi. Bỗng dưng nước mắt tôi chảy dài theo những tiếng nấc, nghẹn ngào và tiếc nuối.
Nhớ về anh tôi nhớ một chút thôi, không yêu thương, không nhung nhớ da diết như những cặp tình nhân, tôi nhớ Anh như một điều kì diệu mà cuộc đời ưu đãi thêm cho tôi và cái "Tình" đặc biệt đó sẽ theo tôi đến quãng đời cuối cùng. Đâu đó bỗng nhiên tôi nghe văng vẳng bài hát Hồ Ngọc Hà " Mối tình xưa" nhoẻn miệng cười mà bao nhiêu kí ức lặng lẽ, cắn xé ùa về. Anh à vẫn còn một chỗ dành riêng cho anh, một góc an toàn, không chia xa, không đau thương. Chỉ có những kí ức đẹp và mãi mãi là hạnh phúc.
Đã từng nguyện ước chỉ riêng đôi ta, sao giờ lạc bước cô đơn phôi pha
Nhớ ra tình xa, nhớ ra ngừoi xa, vẫn chưa phai nhoà...
Chìm vào vạt nắng lung linh lung linh bao nhiêu muộn sầu giờ tan biến mau
Chìm vào hạt mưa miên man miên man khóc cho tình đầu vội vàng vỡ tan
Chìm vào khoảng trống ta soi trong gương
Chìm vào hồi ức bao nhiêu yêu thương
Nhớ ra tình xa, nhớ ra ngừoi xa, vẫn chưa phai nhoà...
Tự hỏi lòng mình sao cứ nhung nhớ, đợi chờ yêu thương, đến khi nào thời gian nhoè hết tơ vương
Đã bao nhiêu mùa trăng mòn mỏi yêu đương, sao ta vẫn còn mong nhớ.
"Châu Đăng Khoa"