GTHN - Chỉ có cha mẹ mới có thể làm tất cả cho ta mà không cần báo đáp. Nhưng đâu phải người con nào cũng nhận ra được điều đó, hoặc lúc nhận thức được thì mọi chuyện đã quá trễ.
Thời gian chúng ta còn nhiều nhưng cha mẹ thì không
Chuyện kể rằng có chàng trai là giám đốc ở một công ty lớn. Hôm nay là ngày sinh nhật của mẹ, anh ta không về được nên ra tiệm hoa lớn tìm mua hoa gửi về tặng mẹ.
Bước xuống xe, thấy một em bé đứng khóc bên đường, anh lại gần đứa bé hỏi nguyên nhân vì sao lại khóc để xem mình có giúp được gì cho bé không.
Cô bé nói hôm nay là sinh nhật của mẹ nó mà không có đủ tiền mua hoa tặng mẹ. Chàng trai nghe thấy vậy liền bảo bé gái cứ lựa chọn bông hoa đẹp nhất tặng mẹ, rồi anh sẽ mua cho.
Cô bé chọn bông hoa đẹp nhất và cảm ơn anh ta. Còn chàng trai thì nói với người bán hoa hãy gói cho anh một bó hoa có một trăm bông hoa hồng rồi gửi theo địa chỉ này.
Sau đó anh ta ngỏ lời chở cô bé về nhà. Vừa được mua hoa, vừa được đi xe, cô bé vui vẻ lên xe và cảm ơn. Cô bé chỉ tay vào con đường đến nghĩa trang.
Đến nơi, cô bé xuống xe và đến gần 1 ngôi mộ chưa kịp mọc cỏ và đặt bông hoa hồng, nói: Con chúc mừng sinh nhật mẹ.
Chàng trai hoảng hốt không hiểu sao bé gái lại đưa mình đến nghĩa trang. Cô bé thản thiên nói: Mẹ cháu mất nên ngôi mộ này cũng là nhà của cháu.
Khi nghe cô bé nói, anh ta liền nhớ tới mẹ, lên xe và chạy đến tiệm hoa, hỏi xem bó hoa kia đã gửi đi chưa. Thấy nhân viên tiệm hoa nói là chưa gửi, anh lấy lại bó hoa đó rồi chạy xe vài trăm mét về nhà mẹ.
Về đến cửa nhà, anh vội vàng lên tiếng: Con chúc mừng sinh nhật mẹ! Con yêu mẹ lắm!
Cánh cửa vừa mở, anh vui mừng chạy vào nhà. Nhưng tìm mãi chẳng thấy mẹ đâu, anh ta ân hận quỳ trước chiếc giường mà mẹ đã từng ngồi mỏi mắt chờ mong đứa con thân yêu về.
Hỏi thăm những người thân với mẹ nhất thì mới biết mẹ đã qua đời. Người hàng xóm đưa cho anh lá thư bà viết trước khi mất:
“Con thân yêu của mẹ! Từ khi công ty của con được thành lập, mẹ cảm thấy con dành thời gian cho công việc thì nhiều, còn cho gia đình thì ít nên con không biết mẹ bị bệnh tim. Mẹ mong con sẽ dành nhiều thời gian hơn cho gia đình của mình. Khi mẹ mất, con nhớ giữ gìn sức khỏe và biết quan tâm, giúp đỡ mọi người. Nếu được như vậy thì mẹ ở dưới suối vàng cũng yên tâm hơn“.
Trên thế gian này, chỉ cha mẹ mới yêu thương ta vô điều kiện
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”. Câu nói này quả thực vô cùng ý nghĩa, mà ai đã từng làm cha, làm mẹ mới phần nào thấu hiểu được.
Trong cuộc sống này, chỉ có cha mẹ mới có thể làm tất cả cho ta mà không đòi báo đáp. Ấy thế nhưng liệu có phải ai cũng nhận ra được điều đó, hoặc lúc nhận thức được thì mọi chuyện đã quá trễ.
Người Do Thái có một câu ngạn ngữ rất hay: “Lúc cha mẹ cho con thứ gì, con đều nở nụ cười; lúc con cái cho cha mẹ thứ gì, cha mẹ khóc”. Bởi vậy, phận là con cái hãy biết ơn và quan tâm tới cha mẹ mình nhiều hơn.
Con người phải lo toan rất nhiều thứ trong cuộc sống này, nó có thể chiếm phần lớn thời gian của bạn. Nhưng đừng vì thế mà quên mất rằng chúng ta có cha mẹ ở bên. Dù cuộc sống khắc nghiệt đến đâu, ta vẫn có nơi để trở về đó chính là ngôi nhà của mình, nơi có mẹ có cha, có vòng tay yêu thương, ánh mắt trìu mến.
Hãy nên trân trọng từng phút giây ở bên cha mẹ bởi họ có thể rời xa bạn mãi mãi bất cứ lúc nào. Đừng bao giờ để cha mẹ mỏi mắt ngóng trông, lo lắng cho bạn. Bởi có thể đến một ngày nào đó, khi cha mẹ buộc phải rời khỏi cuộc đời này, họ không thể cùng bạn ăn cơm, không thể gọi điện nhắc nhở bạn mỗi ngày, lúc ấy có muốn báo hiếu thì cha mẹ cũng đâu còn nữa.
Cuộc sống vốn ngắn ngủi, hãy biết quan tâm tới cha mẹ nhiều hơn, đừng để sau này bạn phải hối hận và nói hai chữ giá như. Giá như bớt đi chơi 1 chút, bớt xem 1 bộ phim, bớt cà phê tám chuyện cùng bạn bè để ở bên cha mẹ nhiều hơn.
Lúc cha mẹ còn đang khỏe mạnh, hãy bên cạnh an ủi, dành nhiều thời gian hơn cho họ, đừng để bản thân mình sau này phải hối hận vì bất cứ lý do gì. Yêu thương cha mẹ giống như cách bạn yêu thương chính bản thân mình hoặc hơn thế nữa. Bởi lẽ, cha mẹ cũng cần được yêu thương chứ chẳng phải “một chiều” mãi như bạn vẫn nghĩ… Và đến ngày thực sự cha mẹ rời chúng ta mà đi, bạn cũng sẽ không phải ngậm ngùi, luyến tiếc về những tháng ngày đã trôi qua.
Ngam