GTHN - Cảm ơn anh nhiều lắm, người yêu ạ vì đã đến bên em, thật đặc biệt và ngọt ngào.
Anh!
Đã từng có lần em bắt đầu note bằng từ này rồi, nhưng lại không phải cho người em đang nhớ đến rất nhiều vào lúc này đây. Ngày ấy, là lần đầu tiên em biết thế nào là cảm giác yêu, em cuồng nhiệt, em mê say, em như muốn nổ tung vì người đó. Nhưng rồi cũng vì không giữ được cảm xúc để đi quá vội vàng mà cái em gọi là tình yêu đầu ấy đã lặng lẽ rời xa, để em ngơ ngẩn một mình hoang mang, trơ trọi. Cho đến mãi gần đây, em mới bình tâm trở lại, đã không còn dõi theo người ấy, đã không còn đêm đêm ngồi lật lại từng mảng ký ức nhạt nhòa. Sau lần ấy, cũng đã có vài người con trai khác, thậm chí đã có lần em thử đánh cược với trái tim để mở lòng cho riêng một người thế nhưng suýt chút nữa em lại bị tổn thương. Thế nên, lâu nay em rất thận trọng với tình yêu, em thấy yêu hết mình quả thật là thứ xa xỉ, và luôn nhìn vào những mối tình một cách thực dụng. Trước ngày định mệnh ấy em vẫn nghĩ như thế. Em còn luôn đinh ninh sau này, gặp được một người con trai phù hợp, rồi cưới, thế là đủ, chẳng cần yêu đương gì tha thiết.
Vậy mà anh đến, bất ngờ và đột ngột, làm thay đổi tất cả thế giới của em.
Tình yêu của chúng mình thật lạ kỳ nhưng giờ nghĩ lại, em thấy đó cũng là một cơ duyên thường tình phải đến trong đời. Tình yêu với anh làm một đứa vốn tình cảm rõ ràng như em bỗng thấy mơ hồ quá, cảm giác như chìm đắm trong cơn mơ nhưng khi mở mắt mới bàng hoàng nhận ra tình yêu này, hạnh phúc này là có thật. Nhưng em không có nhiều câu hỏi tại sao, vì em luôn nghĩ, yêu một người chẳng thể nào lý giải được, nó tự nhiên lắm, như mây trời, như gió trời ấy. Chỉ là em không thể nào hết ám ảnh vì những suy nghĩ ngày trước. Cái cảm giác sợ bị tổn thương vẫn vây chặt. Và em sợ nhất vẫn là vì những ám ảnh ấy mà em không yêu anh hết mình được. Tim em luôn muốn dành trọn cho người con trai em yêu – là anh nhưng lý trí đôi lúc giằng lại. Em đã từng bảo anh “Em sẽ không yêu ai nhiều quá, người yêu nhiều sẽ bị tổn thương đúng không”. Nhưng giờ em thấy, sao phải thế, đời người sống được mấy nỗi, thời gian tuổi trẻ để sống cho tình yêu lại càng ngắn ngủi, cớ gì mà không yêu hết mình, để rồi khi chia tay có đau đến mấy cũng là kỷ niệm khó quên mãi sau này. Thế nên, em sẽ yêu anh trọn vẹn, trọn vẹn với những gì em có, trọn vẹn với những gì anh dành cho em. Dùng từ này như là đến một ngày xa nhau cũng “trọn vẹn”, nhưng rồi em lại cảm thấy biết đâu là trọn vẹn cả một đời người đó anh.
Cảm ơn anh nhiều lắm, người yêu ạ. Vì đã đến bên em, thật đặc biệt và ngọt ngào như thế. Yêu em, hãy thật chậm rãi, từ từ thôi, để cùng đi bên nhau một quãng đường thật dài. Đã có lúc cãi cọ, đã có lúc thấy tình yêu chênh vênh, nhưng chúng mình cũng đã cùng nhau đi qua những khó khăn, để rồi em lại vẫn được tựa vào bờ vai của anh hít hà mùi quen thuộc, được anh nắm tay và vuốt ve khen tay em đẹp nhất, được anh ôm vào lòng, ấm áp chở che,được lượn phố cùng anh và được anh yêu thật nhiều, phải không anh.
Nguồn: Guu