Tình yêu đúng là diệu kỳ đúng không anh? Nó khiến một đứa con gái "hổ báo" như em biến thành con mèo lười, cứ rút đầu vào vai anh mỗi khi bị bệnh, Để anh cứ cuống cuồng hết năn nỉ rồi dọa nạt bắt em phải ăn bằng hết chỗ cháo anh vừa nấu, biết em chẳng chịu nỗi mùi trứng sống nên anh ngồi suốt trong bếp chưng trứng và sữa cho em ăn đỡ ngấy.
Tình yêu đúng là diệu kỳ đúng không anh? Nó khiến cho một chàng trai nóng tính như anh biết thế nào là dịu dàng, khiến cho một chàng trai suốt ngày ngồi trên máy tính lập trình với những con số là số bắt đầu biết viết thư tỏ tình và bí mật lưu trong điện thoại của em.
Tình yêu đúng là dịêu kỳ đúng không anh? Nó khiến người ta khi yêu, cảm giác lúc nào cũng như chạy, như bay trên không trung, hoàn toàn tự do và không có gì có thể kiềm hãm nỗi, khiến người ta nhìn đời bằng lăng kính màu hồng, khiến cho ta có tất cà là cho đi tất cả, cho đi tất cả, thế mà vẫn chưa đủ
Tình yêu đúng là diệu kỳ đúng không anh? Nó khiến anh bước vào thế giới của em, và khiến em hòa nhập vào thế giới của anh. Gởi lại tất cả yêu thương và trân trọng vào một thế giới chung của hai chúng ta.
Tình yêu quá thật rất diệu kỳ!
Nhưng rồi nó cũng khiến em sợ hãi khi một mình đối diện với cả thế giới, nhốt mình nơi góc phòng và thút thít từng cơn, để mặc nước mắt lăn dài trên má mà chẳng còn sức lực để lau khô, từng cơn nấc nghẹn nối tiếp nhau để rồi mệt mỏi thiếp đi khi nào chẳng biết nữa.
Nó khiến cho em tim như vỡ đôi, cảm giác khi nhớ về anh choáng ngợp khắp tâm trí, cảm giác khi nhớ về anh khiến em giật mình giữa đêm khuya và hét lên sợ hãi, để rồi tự trấn an mình " tất cả chỉ là giấc mơ thôi, chỉ là giấc mơ thôi!"
Nó khiến em sợ hãi mỗi khi nhớ đến gương mặt của anh.
Nó khiến em sợ hãi mỗi khi có ai đó nhắc về anh.
Nó khiến mỗi sớm mai thức dậy khi nhận ra không còn anh nữa, cả người em bỗng nóng bừng lên tựa hồ như vừa uống xong một ly rượu mạnh,luồng nhiệt nóng bức chạy dài khắp cơ thể mình.
Tình yêu đúng thật là diệu kỳ!
Tình yêu mang đến cho người ta quá nhiều thái cực và cảm xúc khác nhau, có thể khiến người ta bay bổng trên bầu trời, nhưng cũng khiến người ta rơi vào hốc sâu tăm tối nhất của nỗi cô đơn.
Nhưng mà anh ơi! Em vẫn cứ yêu thôi anh à! Cho dù là cảm xúc gì đi chăng nữa, em vẫn cứ yêu anh thôi.
Cho dù có lúc em mỉm cười vì hạnh phúc, ấm lòng vì những cái ôm từ phía sau,nồng ấm trong từng nụ hôn trao nhau, hạnh phúc ngập tràn trong từng ánh mắt lúc ta nhìn nhau.
Hay những khi thế này, em đau khổ và nấc nghẹn từng cơn, khiến em ngất đi và ngủ say trong nỗi cô đơn mình tạo ra, cho dù là cảm xúc gì của tình yêu mang lại, em sẽ vẫn tiếp tục yêu anh, vì chỉ có chính những người trong cuộc mới biết chính xác những gì đang xảy ra phải không anh? Và chỉ có chính em mới biết em yêu anh như thế nào!
"Trong cuộc đời mỗi người, nên có ít nhất một lần vì người khác mà quên đi chính mình. Không màng đến kết cục,không mong có kết quả, không mơ sẽ dắt tay nhau đến cuối cuộc đời, thậm chí không cầu mong người ấy phải động lòng mà đáp lại. Mà chỉ hi vọng trong những năm tháng đẹp nhất của tuổi xuân, có thể gặp được một người, khiến ta sống dốc lòng như thế..."
Chờ em, anh nhé!
"Hi vọng em vẫn giữ cho anh dù biết anh cũng mặc
Hi vọng thêm, đau đớn nhiều, cũng ko sao, em chẳng sao !
Chỉ cần anh còn trên mặt đất này
Em vẫn hy vọng "
Trân Trân