Lòng người tĩnh lặng, cuộc sống bình yên
Từ xưa đến nay, người khôn ngoan luôn là người có “Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến”. Dù cuộc đời có thiên biến vạn hóa, hỗn tạp thế nào thì trái tim vẫn luôn tĩnh lặng, lý trí vẫn luôn trầm tĩnh để đánh giá và nắm bắt tình hình. Người như vậy mới thật sự là người thông minh.
Có một vị tiểu hòa thượng đang ngồi thiền, chợt nghe tiếng ve kêu ngoài cửa sổ. Dù đã cố trấn tĩnh nhưng tiếng ve càng lúc càng lớn, cuối cùng không thể ngồi yên được nữa tiểu hòa thượng bèn đứng dậy, bước đến bệ cửa sổ hét to với hy vọng xua đuổi được những con ve sầu trên cây.
Ve sầu nghe tiếng động thì bay đi, thiền phòng lại trở nên yên tĩnh. Nhưng chỉ một lúc sau, ve sầu lại bay về tiếp tục kêu râm ran khiến tiểu hòa thượng tuyệt vọng, không biết phải làm gì. Khó chịu nên tiểu hòa thượng liền bỏ ra ngoài vườn đi dạo, thế nhưng càng đi càng không bình tĩnh được.
Ngày hôm sau, tiểu hòa thượng bèn đến hỏi sư phụ mình rằng: “Thưa sư phụ, có tiếng ve sầu ngoài thiền viện, làm thế nào để đuổi chúng đi được ạ?”
Sư phụ nghe vậy liền nói: “Con không cần xua đuổi ve sầu”. Tiểu hòa thượng khó hiểu bèn hỏi lại “Nếu không đuổi ve sầu con không thể yên tĩnh ngồi thiền được, hay con đổi ngồi thiền ở một nơi khác được không ạ?”
Sư phụ lại nói: “Con không cần đổi chỗ”. Tiểu hòa thượng nghe vậy thì tức giận nói “Sư phụ, người là đang trêu đùa con hay đang cười nhạo con vậy ạ?”. Sư phụ liền mỉm cười bảo: “Con hãy xua đuổi ve sầu trong lòng con trước rồi hãy đuổi ve sầu ngoài kia”.
Tiểu hòa thượng trầm ngâm một hồi lâu thì chợt hiểu ra điều sư phụ dạy bảo, thứ chúng ta cần xua đuổi không phải đến từ thế giới bên ngoài mà là từ tâm hồn. Sau đó tiểu hòa thượng liền quay lại phòng và bắt đầu ngồi thiền. Ngoài cửa sổ, tiếng ve sầu vẫn cứ kêu thế nhưng không làm tiểu hòa thượng phân tâm thêm lần nào nữa.
Khi chúng ta cảm thấy bất an, trong lòng dày đặc những phiền muộn thì dù là một cơn gió, một tiếng còi, một bước chân, một giọng nói… đều có thể làm ta bực mình, rồi tính. Chỉ khi lòng người tĩnh lặng, tâm bình như nước thì mới không bị làm phiền bởi những tiếng động bên ngoài. Tâm yên bình, thế gian cũng yên bình, tâm không động thì gió mưa cũng sẽ chẳng khiến ta bận lòng.
Lòng người tĩnh lặng mới không đánh mất chính mình
Lão Tử giảng “Thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ác, cố kỷ vu đạo”. Ý là nước là tốt nhất, nước đem lại lợi ích cho muôn vật mà không tranh giành, phẩm chất cao thượng của bậc trí nhân cũng giống như nước vậy, làm lợi cho vạn vật mà không cần tranh giành tư lợi, ở nơi mà mọi người cảm thấy thấp nhân nhưng vẫn giữ tâm thong dong, tự tại đấy mới là đạo.
Trong cuộc sống, tư tưởng “Phù duy bất tranh, cố thiên hạ mạc năng dữ chi trinh” của Lão Tử còn là đạo lý biến cái phức tạp thành giản đơn. Đây là trí tuệ của xử thế.
Từ xưa đến nay, người không thèm tranh giành không phải là người thua cuộc, càng không phải là người nhu nhược, hèn yếu mà chính là người hiểu đạo lý, hiểu được “Lùi một bước biển rộng trời cao”. Người như vậy không chỉ là người có trí tuệ mà còn là người có nhân cách và hàm dưỡng cao.
Ở đời, cách bạn đối xử với người khác sẽ phản ánh bạn là người như thế nào, có phẩm chất ra sao. Sống trong xã hội ai không ai muốn thua kém người khác. Nhưng những người thật sự có trí tuệ sẽ biết coi việc “hơn thua” là chuyện bình thường ở đời mà thôi. Một điều có lẽ ít người nhận ra, phàm ở đời những người càng có nhiều quyền lực thì càng trầm tính ít nói. Bởi lòng người tĩnh lặng, trâm trí mới anh minh, mọi việc ở đời cũng dễ dàng suy nghĩ và xử lý hơn.
Những người càng nóng nảy sẽ càng đặt mình vào những hoàn cảnh khó khăn, trớ trêu, thậm chí là đánh mất chính mình. Bởi từ xưa đến nay trong bất kỳ cuộc tranh luận, đấu đá nào thì cũng sẽ có người thiệt, có thể là người khác, có thể là bạn, cũng có thể là cả hai. Vì thế, ở đời chỉ khi bạn học được cách nhượng bộ, bình tĩnh trước mọi sự thì mới có thể trưởng thành, sống một cuộc đời bĩnh tĩnh và tự tại.
Lòng người tĩnh lặng phúc lành tự sẽ đến
Người xưa nói “Nước thấp là biển cả, kẻ biết cúi thấp có khi lại làm vua”. Khi một người dám hạ thấp âm vực của mình, biết điều nhưng lại vờ như chưa biết gì cũng giống như biển cả tuy thấp nhưng lại là điểm đến của mọi con sông.
Nếu lòng người tĩnh lặng, trái tim sẽ rộng lớn như biển cả. Chỉ cần ta có thể giữ cho mình một trái tim trong sạch, thì dù có bị vấy bẩn cũng sẽ nhanh chóng trở về trạng thái trong sạch. Chỉ khi nước lắng lại, mọi tạp chất trong nước mới chìm xuống. Cũng giống như con người vậy khi lòng tĩnh lặng thì những lo toan trong sâu thẳm tâm hồn sẽ biến mất, cuộc sống an lành sẽ tự nhiên đến.
Người sống trầm tĩnh, không hơn thua tranh đấu ở đời, cứ an nhiên, tự tại rồi phúc lành cũng tự đến. Hãy trút bỏ những suy nghĩ phiền muộn trong lòng, sống hết mình với mọi người, mọi thứ xung quanh bằng trái tim tích cực thì mọi may mắn rồi sẽ mỉm cười với bạn.