GTHN - Ta thật rất tin người, ta muốn tin người, chỉ cần là người thì ta sẽ tin...
"Sao tôi buông tay khi đời dở dang
Sao không đi đến cuối con đường
Hay tôi đã già.
Bao lâu tôi chưa yêu ai đậm sâu, chưa nghe tim rung lên như, ngày ấy
Tôi, là ai trong thế gian này, qua những thăng trầm, những tháng năm dài trôi thả như mây
Tôi đâu thấy nắng hồng như giấc mơ, khác xa những mong chờ
Có khi, hài lòng với chính tôi, đã có rất nhiều, hoài bão trong đời tôi phải quên đi
Và ngày tháng cuối cùng tôi muốn đi,
Đến nơi chốn chỉ còn, biển xanh với mây hồng..."
Anh chủ ở quán quen bảo hát bài này hay nhất trong các bài hay diễn ở quán. Chậc, chết dí ở đấy cũng thích. Tự nhiên chả đâu vào đâu, tự nhiên thấy phải khác, tự nhiên muốn chạy trốn.
Kệ m* hết cả cuộc đời.
Chân thành mà nói, đến bây giờ, mọi sự trong cuộc đời này, xảy ra đều có mục đích, mọi người đến với ta đều chỉ có 1 mục đích duy nhất: khiến cho ta đổi khác.
Hay nói cách khác, chính là dạy cho ta trưởng thành, hoàn thiện mọi thứ. Bất kể ai ngang đời, ai phía sau và ai đợi ta phía trước, ta đều phải biết ơn. Cảm ơn vì đã có mặt trên đời này, cảm ơn vì đã ở lại, cảm ơn vì đã ra đi, cảm ơn vì đã đợi để được gặp ta.
Cảm ơn vì đã chân thành ở cạnh ta, cảm ơn vi đã lợi dụng ta, cảm ơn vì đã xỉ nhục ta, cảm ơn tất cả.
Ta xin nhận hết.
Ta nhận cũng chỉ vì 1 điều, ta muốn ta trở nên bao dung hơn, thiện tính hơn và bớt đi nghiệp chướng trong kiếp nạn này.
Phật dạy, gieo nhân nào ắt gặp quả nấy. Ta tin.
Ta có dành cho người bất kể điều gì, xuất phát vẫn là thật tâm ta, đừng hoài nghi, cũng đừng phán xét.
Bởi thứ khó từ bỏ nhất trần đời này là tình cảm, thứ đáng oán hận nhất trần đời này cũng là nó và thứ đáng để nhận được nhất trần đời này cũng lại là chính nó.
Ta đến với người, vì tình cảm, vì nợ, vì duyên, cảm ơn người. Đã để ta đến và ở cạnh người như thế.
Người có tin ta không?
Ta thật rất tin người, ta muốn tin người, chỉ cần là người thì ta sẽ tin.
Ai rồi cũng phải lớn, phải khác và phải già rồi phải chết, kiếp luân hồi chẳng thể tránh được. Ta chẳng thể nói được gì nhiều, chỉ biết rằng những điều sẽ phải làm thực nhiều quá. Ta phải trang bị đầy đủ trước khi ta chia sẻ nó với người khác.
Rốt cục, con người đến với nhau vẫn vì 1 nhu cầu là sẻ chia.
Ta biết người tự do nhưng người luôn biết đâu là nhà. Người có đi rồi cũng sẽ trở lại. Người rất giỏi, ngay cả trong việc đoán tâm ý người khác. Người rất mạnh mẽ và độc lập, ta 10 phần đều thấy cảm phục.
Ta cô đơn, người cô đơn, người trẻ - ai ai cũng cô đơn, phải cô đơn như thế để nhận ra giá trị của những người bạn, người thân. Còn tình nhân thì để dành lúc khác.
Bây giờ, ngay lúc này, người có cô đơn không ?
Nếu người hỏi ta có cô đơn không, có giống như người không, vạn nhất câu trả lời là không. Bởi ta đặt 1 người ở trong lòng, để nghĩ đến, để cố gắng nên từ nay chẳng có gì là cô đơn cả.
Mỗi khi cô đơn người hay làm gì ?
Ta thì vẫn thích hút thuốc và coffee.
Ta phải khác
Phải lớn
Phải sâu sắc
Phải giỏi giang hơn
Phải mạnh mẽ
Phải luôn là chính bãn ngã con người ta
Cuối cùng, phải hạnh phúc với những quyết định thay đổi cuộc đời mình. Không hối tiếc điều gì cả :)