Thôi đừng trách đời bất công

GTHN - Tại sao trong số chúng ta có những người, bạn thấy họ rất đỗi bình thường, nhưng bỗng nhiên một ngày nào đó, họ trở nên thành công và bỏ rất xa chúng ta?

Tại sao trong số chúng ta có những người, bạn thấy họ rất đỗi bình thường, nhưng bỗng nhiên một ngày nào đó, họ trở nên thành công và bỏ rất xa chúng ta?

thoi-dung-luon-mieng-trach-doi-bat-cong
Ảnh minh họa: Martin Leon Barreto

- 01 -

Phấn đấu trong cô đơn và im lặng là một kiểu trải nghiệm như thế nào? Một nhân viên văn phòng bình thường sử dụng khoảng thời gian sau giờ làm việc của mình như sau: Cô dành ra 4 giờ mỗi ngày để suy ngẫm nhiều hơn, rồi lặng lẽ viết bài cho trang blog của mình để chia sẻ với những người hâm mộ. 

Rất nhiều người không chịu được môi trường đơn giản và khô khan như vậy, nhưng nhà văn bình thường này lại duy trì thói quen đó trong suốt nhiều năm. Cô từ bỏ thời gian giải trí của chính mình. 

Trong khi những người khác đang dạo phố thì cô kiên trì viết bài, những người khác đang lướt web thì cô trả lời nhận xét của bạn đọc, cô ấy làm mọi thứ một cách lặng lẽ. Đồng nghiệp và bạn bè xung quanh hoàn toàn không biết cô ấy đang những việc này, cho đến khi cô xuất bản cuốn sách đầu tiên của mình và thu hút hơn 100.000 người hâm mộ. 

Nhiều người đặt câu hỏi: Tại sao trong số chúng ta có những người, bạn thấy họ rất đỗi bình thường, nhưng bỗng nhiên một ngày nào đó, họ trở nên thành công và bỏ rất xa chúng ta? Bởi vì họ đang âm thầm nỗ lực, họ đang một mình phấn đấu nên bạn chưa bao giờ nhìn thấy.

Điều quan trọng nhất là họ có thể chịu được sự thờ ơ lạnh nhạt của người khác và không khuất phục trước cám dỗ, họ có tầm nhìn, có kế hoạch, và càng thấm thía câu nói “chỉ có sự chuẩn bị đầy đủ thì mọi chuyện mới được giải quyết thành công”. Khi một người đạt thành tựu nào đó, những người xung quanh thường nói rằng anh ta may mắn.

Vận may đã che lấp rất nhiều nỗ lực và lời đánh giá, trên thực tế, nếu như tìm hiểu kỹ, không khó để bạn có thể nhận ra: Ngoài trường hợp chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, trong hầu hết các thời điểm, sự may mắn mà chúng ta nói đến, là tổng hợp của tầm nhìn, nghị lực, tự rút kinh nghiệm và khả năng quản lý.

thoi-dung-luon-mieng-trach-doi-bat-cong

- 02 -

Tổng biên tập người Nhật Yataro Matsuura đã có hiệu sách của riêng mình vào năm 27 tuổi, không chỉ trở thành chủ hiệu sách mà sau này ông còn là tổng biên tập của tạp chí bán chạy, nhà văn của những cuốn sách được yêu thích, bậc thầy về mỹ học. 

Những người không hiểu ông ấy, nhất định sẽ nói rằng ông may mắn và có tuổi trẻ đầy triển vọng. Nhưng tôi đã từng đọc trong một cuốn sách viết về tuổi trẻ của ông. 

Thời trung học, ông đã sang Mỹ khi chưa đầy 20 tuổi, tại đó ông nhận mình chẳng làm được gì ra hồn, thậm chí lang thang đến nỗi trở thành một kẻ thất nghiệp, nhưng ông thích đọc sách và thường xuyên tìm đến hiệu sách. Thời điểm đó ông ăn bữa trước thì không đủ tiền để ăn bữa sau, sống mông lung và bất lực, không biết tương lai đi về đâu.

Tuy nhiên, ông lại không lựa chọn dành toàn bộ thời gian của mình vào việc kiếm một ít tiền sống qua ngày, cho dù mỗi ngày chỉ được ăn một bữa, cũng sẽ mang chiếc bụng đói đến hiệu sách để đọc sách. 

Năm tháng trôi qua, ông dần dần có nhiều hiểu biết về các hiệu sách và những kiểu khách hàng khác nhau, lúc này trước mắt ông dần dần xuất hiện một cơ hội kinh doanh. Ông mang một số sách Âu Mỹ và tạp chí cũ, đặc biệt là sách chuyên ngành thiết kế trở về Nhật Bản, bán cho người có nhu cầu, sau cùng ông thành công trở thành một chủ hiệu sách. 

Ông từng bước tạo nên một thương hiệu trong ngành, khi mọi người muốn có một cuốn sách nước ngoài nhưng không tìm được thì sẽ nghĩ ngay đến chỗ của anh chàng Matsuura, anh ta nhất định có cách. Một chàng trai còn chưa tốt nghiệp trung học phổ thông, trong nhịp sống phồn hoa của nước Mỹ, có thể kiên trì làm bạn với tri thức mỗi ngày.

Đây là khả năng khác biệt so với những người bình thường của ông, cũng là nền tảng giúp sự nghiệp của ông sau này gặt hái thành công. 

Tiến bộ chỉ là chuyện của riêng bạn, không liên quan đến ai khác, miễn là bạn giữ cho cuộc sống của mình luôn đi lên bằng cách bỏ ra đủ sự nỗ lực thì chắc chắn bạn sẽ có được thành quả xứng đáng. 

Nhiều năm nay chúng ta đã gặp qua rất nhiều người thành công, những thành tựu của họ, dù lớn hay nhỏ, đều có lý do riêng của nó. Nhưng họ chưa bao giờ nói cho bạn biết đằng sau những thành tựu đó, họ đã bỏ ra bao nhiêu công sức.

thoi-dung-luon-mieng-trach-doi-bat-cong

- 03 -

Một chương trình truyền hình đã phỏng vấn cô gái tên N, một cô gái xinh đẹp, nhưng thật không may, căn bệnh viêm phổi lúc cô chưa đầy một tuổi đã khiến cô mất đi khả năng nhận biết âm thanh. Cô không thể nghe thấy giọng nói của mình, tai phải không nghe được, còn máy trợ thính ở tai trái chỉ có thể giúp cô nắm bắt âm lượng giọng nói. 

Thông tin mà cô có được gần như 100% qua đôi mắt và chỉ có thể kết nối với thế giới bằng cách quan sát chuyển động đôi môi của người khác. Người ta thường nói mười người điếc thì chín người câm, nhưng cô N không tin điều này. 

Bắt đầu từ khi còn rất nhỏ, cô đã luyện tập vô số lần trong một ngày. 2 tuổi, cô từ từ biết nói; 7 tuổi, cô học tiểu học, không thể nhìn thấy hoàn toàn khẩu hình của giáo viên lúc giảng bài trong lớp, giáo viên chỉ có thể để cô làm học sinh dự thính. 

Vì để theo kịp các bạn cùng tuổi, mỗi năm cô đều phải học trước các bài học của năm học tiếp theo. Lớp 4, cô dùng ba tháng hè để hoàn thành hết chương trình lớp 5, sau đó tự học tiếp chương trình của lớp 6. Vì để thích nghi với xã hội sớm hơn, ngay từ trung học cô đã xin cha mẹ ra ngoài sống tự lập. 

Phải đến lớp đúng giờ và không ai quản lý thúc giục, cô chỉnh điện thoại ở chế độ rung, rồi nắm chặt nó trong tay cả đêm không dám buông lỏng. Những việc này rất bình thường trong mắt nhiều người, nhưng đối với cô N mà nói rất gian nan, cô đều nỗ lực làm từng việc một trong im lặng. 

Sự dũng cảm không lùi bước này khiến nhiều người không khỏi xúc động. Một số việc không phải ai cũng làm được, nhưng cô ấy yêu cầu bản thân phải làm được. Cô nhận thức rõ một thực tế là mình đã mất khả năng nghe, nhưng thay vì trách đời, chi bằng dùng nỗ lực lớn nhất của chính mình để vượt qua khó khăn. 

Thông qua cố gắng, cô đã giành được nhiều loại học bổng trong ba năm đại học. Lúc làm nghiên cứu sinh, cô đã tìm hiểu các lý thuyết mới nhất trong và ngoài nước, luận văn bằng tiếng Anh của cô được cộng đồng quốc tế đón nhận.  Để có thể nghiên cứu chuyên sâu hơn, cô quyết định thi lấy bằng tiến sĩ, năm sau, cô sẽ vào một trong những đại học lớn trong nước để tiếp tục việc học của mình. 

Xung quanh chúng ta có những người như vậy, khi tất cả mọi người đều xem thường họ, họ vẫn kiên định với niềm tin của chính mình và đơn độc bước đi trên con đường đã chọn.

Chúng ta nhìn thấy những tràng pháo tay và những bó hoa tươi mà họ nhận được, nhưng lại không biết nỗi đau và sự vất vả đằng sau hình ảnh đó sâu sắc đến thế nào. Họ không bao giờ phàn nàn về những thăng trầm và bất công của số phận, họ lựa chọn dũng cảm đối mặt với thất bại của cuộc sống, âm thầm nỗ lực và chiến đấu.

thoi-dung-luon-mieng-trach-doi-bat-cong

- 04 -

Tôi có quen một cô gái trẻ rất ham học. Đầu năm nay, nhìn thấy cô bé đăng lên một bản kế hoạch năm mới, thề rằng sẽ đọc hết 100 cuốn sách, bên dưới còn minh họa thêm một bức hình rất truyền cảm hứng. 

Ngày hôm đó nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy động lực của cô bé, tôi còn sang bình luận cổ vũ, lúc đó cô bé đã nói với tôi: “Chị, có gì chị đốc thúc em nhé, lần này em sẽ thật chăm chỉ.” Vài hôm trước, tôi hỏi cô bé: “Đã nửa năm rồi. Đọc được bao nhiêu cuốn sách rồi em?”

Cô bé trả lời: “Cũng không nhiều ạ, bình thường em rất bận nên ít thời gian đọc, xong việc lại mệt quá, không đọc nổi.” Điều này cũng không bất ngờ lắm, thật ra hiện tượng này rất phổ biến trong cuộc sống, hầu hết những người thề thốt như vậy đều chỉ nhiệt tình trong ba phút. 

Ngược lại, những ai không làm rầm rộ sôi nổi, lại chỉ im lặng nỗ lực hết sức mình và dùng hành động để chứng minh. Muốn thành công, đầu tiên hãy cúi đầu nhìn con đường mình đang đi, xem liệu bản thân đã bồi dưỡng kỹ năng của mình trong một lĩnh vực nào đó nghiêm túc hay chưa, liệu những dấu chân đã hằn đủ sâu và bằng phẳng? 

Nếu chọn sai điểm khởi đầu, cho dù tiến lên một cách bền bỉ thì vận may của bạn cũng sẽ không bao giờ đến. Tiểu thuyết gia nổi tiếng người Nhật Haruki Murakami từng nói: “Bạn phải âm thầm trở thành một người vĩ đại.” 

Cảnh giới tốt nhất của cuộc sống là tĩnh lặng mà phong phú, tĩnh lặng, là thoát khỏi sự cám dỗ từ danh lợi phù phiếm của thế giới bên ngoài; phong phú, là bởi vì sở hữu một kho báu bên trong thế giới tinh thần. 

Khi bạn thật sự muốn làm một việc gì đó, hãy cứ làm, hãy cứ nỗ lực! Những gì mà bạn bỏ ra, thời gian sẽ mang đến sự đáp đền xứng đáng. 

Trong cuộc đời, luôn có những ngả đường mà chúng ta phải bước đi một mình, khi bạn hướng về phía mục tiêu, bước đi với những bước chân vững chãi, thì trong một khoảnh khắc nào đó, tương lai sẽ mang đến cho bạn một sự kinh ngạc và vui mừng.


DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !