Câu chuyện “Vẻ đẹp thật sự không nằm ở dáng vẻ bên ngoài”
Người mẹ hạnh phúc hỏi bác sĩ sau khi tỉnh dậy: “Tôi có thể nhìn con mình được không?”
Vị bác sĩ gật đầu, rồi đặt đứa bé bên cạnh người mẹ. Người mẹ nhìn con âu yếm, sau đó nhẹ nhàng mở các nếp khăn để nhìn khuôn mặt nhỏ bé của con. Chợt người mẹ sững người, hoang mang nhìn lên bác sĩ. Vị bác sĩ thấy vậy vội quay nhìn ra cửa sổ… đứa bé ấy sinh ra không có tai!
Tuy nhiên, điều vui mừng lại thính giác của đứa bé rất hoàn hảo, chỉ có hình dáng bên ngoài là không hoàn thiện. Cậu bé lớn lên rất đẹp trai, bất chấp sự khiếm khuyết trên gương mặt của mình. Cậu bé là một học sinh rất được bạn bè yêu thích, học cũng rất giỏi, đáng lẽ ra cậu có thể làm lớp trưởng nhưng chỉ vì đôi tai…
Một ngày kia, cậu bé từ trường chạy ào về nhà và lao ngay vào vòng tay của người mẹ. Cậu bé nức nở vừa khóc vừa nói với mẹ: “Có đứa gọi con là đồ quái thai”, tim người mẹ lúc ấy đau như có ai cứa vào.
Cậu bé càng lớn lại càng bộc lộ tài năng thiên bẩm về âm nhạc và văn chương, thế nhưng cậu bé lại trở nên tự ti và e ngại khi tiếp xúc với mọi người. Mẹ cậu ân cần động viên: “Vẻ đẹp thật sự không nằm ở bề ngoài và còn nhiều người tốt để con có thể hòa đồng…con ạ!”. Thế nhưng, trong tâm người mẹ vẫn rất đau buồn vì thương con.
Cha cậu bé vì thương con nên đã liên hệ với một nhà phẫu thuật để hỏi về việc ghép tai. Bác sĩ khẳng định rằng: “Tôi tin chắc tôi có thể thành công nếu đôi tai có thể mua được!”
Sau đó cha và mẹ cậu bé bước vào cuộc tìm kiếm người có thể hiện tặng đôi tai cho con trai mình. Hai năm đã trôi qua, một hôm người cha nói: “Con sắp được phẫu thuật rồi. Cha mẹ đã tìm được người hiến tặng tai cho con. Nhưng đó là một bí mật!”
Và rồi, cuộc phẫu thuật cũng được tiến hành. Kết quả ca phẫu thuật ghép tai thành công mỹ mãn.
Sau đó một khoảng thời gian, một nhân vật mới nổi lên, được rất nhiều người biết đến và hâm mộ. Tài năng của anh nở rộ xuất chúng, cuộc đời ở trường trung học và đại học cũng là những chuỗi ngày hân hoan. Anh lập gia đình và trở thành một nhân viên ngoại giao xuất sắc.
Anh luôn van nài cha mình: “Ai đã tặng con quá nhiều như thế? Cha hãy cho con biết để con có thể đàn đáp xứng đáng cho người ấy!”
Người cha mỗi lần nghe vậy thì đều mỉm cười trả lời: “Cha phải giữ lời hứa của mình con trai ạ!”
Nhiều năm trôi qua, bí mật vẫn tồn tại. Nhưng đến một ngày, một ngày buồn bã nhất của hai cha con. Anh cùng cha đứng nghiêng mình trước quan tài của mẹ. Dịu dàng và chậm rãi, người cha đưa tay vén mái tóc màu nâu dày của mẹ để lộ ra đôi tai không còn nguyên vẹn. Ông thì thào nói với con trai mình: “Mẹ từng nói rằng mẹ hạnh phúc khi không bao giờ cắt tóc và không ai có thể nghĩ mẹ bớt đẹp đi phải không?”
Cậu con trai nhìn mẹ, giọt nước mắt rơi xuống ướt đẫm cả gương mặt. Anh bỗng nhớ đến lời nói ngày nào của mẹ “Vẻ đẹp thật sự không nằm ở dáng vẻ bề ngoài mà nằm trong trái tim!”