GTHN - Ngày nay, tình trạng tuổi già đơn độc dưới mái hiên ngày càng nhiều. Nhiều con cái, hễ không hợp tính cách một chút liền bỏ rơi cha mẹ già, sống cuộc đời riêng của mình.
Con cái có nên sòng phẳng tình cảm với cha mẹ nếu tình cảm gia đình từng có những sứt mẻ. Cha mẹ có thể bao dung con cái cả đời, nhưng tại sao con cái lại cứ chấp nhặt những chuyện nhỏ lẻ với cha mẹ?
Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con... Tôi đã khóc khi đọc bài báo: "Tuổi già đơn độc dưới mái hiên". Tôi cảm thấy khó chịu bởi lý do không chịu chăm sóc cha mà cô con gái đưa ra. Trên thế giới này, biết bao người con không nhận được tình yêu thương của cha mẹ? Có bao nhiêu người con từng bị cha mẹ đánh đập, hành hạ, bỏ rơi? Câu trả lời là rất nhiều, nhưng không phải ai cũng đẩy cha mẹ già ra đường như thế.
Ai sẽ chăm sóc cha mẹ già khi không còn sức cầm roi mà đánh, không còn tự kiếm sống để nuôi bản thân mình? Người già cũng như trẻ thơ, cần được tha thứ và bảo vệ.
Có thể cuộc đời dạy mỗi người phải biết sòng phẳng, có ơn báo ơn, có oán báo oán nhưng đạo hiếu không dạy chúng ta sòng phẳng với cha mẹ. Dù cha mẹ có đối xử thế nào, công sinh thành vẫn cao hơn trời, con cái có nghĩa vụ phải chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ.
Con cái có thể ăn miếng trả miếng với người đời, nhưng với cha mẹ thì không. Chỉ có con người vô cảm mới làm ra hành động bất hiếu như thế. Là con người ai cũng có những lúc sai lầm. Điều quan trọng là sớm nhìn ra sai lầm đó và sửa đổi. Chỉ vì không hợp tính cách mà bỏ rơi cha mẹ tuổi già là không đúng.
Trẻ và già vốn là 2 thế hệ, khác nhau là điều đương nhiên, nhưng không vì thế mà không gần nhau được. Cha mẹ dầu có sai lầm gì vẫn là cha mẹ, là những người duy nhất trên cõi đời này, không ai có thể thay thế được.
Mặt khác, cũng xin cha mẹ đừng mang tư tưởng mình ra người sinh ra con cái mà toàn quyền quyết định cuộc đời con, muốn làm gì con cũng được. Thay vì ra lệnh, ép buộc, cha mẹ hãy yêu thương con nhiều hơn.
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Dù cha mẹ có làm con cái tổn thương nhiều thế nào chăng nữa, con cái cũng nên làm tròn bổn phận của mình. Tuy có không thích, không vui, không có tình cảm nhưng nghĩa sinh thành phải đền đáp cho tốt.
Khi chăm sóc chăm lo cẩn thận, dần dần cha mẹ sẽ nhận thấy những lỗi lầm mà mình từng gây ra cho con. Dần dần, cha mẹ sẽ ân hận, nhận ra bản thân mình sai lầm thế nào, rằng cha mẹ rất thương con nhưng thể hiện không đúng cách hoặc không biết cách thể hiện.
Tình máu mủ rất thiêng liêng. Việc ruồng rẫy cha mẹ sẽ trở thành tấm gương xấu cho con cháu sau này. Con cái bỏ cha mẹ là trái với đạo lý, nhưng cha mẹ cũng phải yêu thương, đùm bọc con, đừng để con ác cảm và xa lánh mình.
Người già yếu cần được bảo vệ nhưng hạnh phúc và tương lai con trẻ cũng cần được tôn trọng. Mỗi việc không thể nhìn nhận từ một phía. Không nên vì thói hư tật xấu của người già mà con trẻ phải hi sinh cả cuộc đời mình.