GTHN - Con gái thường ngốc những khi cần khôn ngoan, hay yêu người khác trước khi học yêu bản thân mình. Sau những va vấp, tôi trở nên dè dặt, nhưng vẫn không tránh khỏi bị bước hụt chân.Chỉ biết tự nhắc mình đừng để nước mắt rơi thừa thãi. Chẳng phải vì con trai vô tâm, mà do con gái kỳ vọng quá nhiều.
Tôi đã từng có một tình yêu trong veo hồi cấp ba. Cát, người con trai quan tâm tôi đặc biệt, yêu thương cả những khờ dại của tôi, người mà tôi vẫn gọi là mối tình đầu và khắc khoải mỗi khi nhớ đến. Một ngày nắng, tôi buông tay Cát. Gom tất cả lý do vào cũng không đủ để giải thích, tôi chỉ biện hộ cho sự vô lý của mình bằng bốn chữ “tình cảm nhạt nhòa”. Mãi sau này tôi mới nhận ra, không phải trọn một ngày tôi không nhớ người ta nghĩa là trọn một đời tôi cũng không hề nhớ. Sự ngốc nghếch hồi trước là nỗi day dứt bây giờ.
Rồi tôi quen Sóng, không gọi là tình yêu, chỉ là những nhớ nhung vụng dại mà thôi. Bằng chứng về tình cảm Sóng dành cho tôi dừng lại ở dòng chữ trên chiếc lá ép khô và vài ba tin nhắn điện thoại. Những quan tâm đứt quãng khiến tôi chới với. Tôi vun vén tình cảm của mình trong nỗi sợ không tên, chờ đợi trở thành thói quen, chẳng hay tự bao giờ giữa tôi và Sóng không chỉ còn là khoảng cách địa lý. Tôi bỏ yêu thương vào một ngày mưa. Gương mặt người con trai với cái nhìn sâu thẳm trước khi quay đi bỗng trở nên xa lạ.
Trời sẽ xanh hơn khi một đôi bàn tay đồng ý cho đôi bàn tay khác nắm lấy. Còn khi buông? Tôi chẳng có thấy trời xanh hay xám, chỉ chăm chăm đi tìm chỗ cất nỗi buồn. Quan tâm như thế cũng chia hai ngả. Hờ hững như thế cũng chia hai ngả. Nhận ra lý do khiến yêu thương dừng lại không nằm ở hai từ “quan tâm” hay “hờ hững”. Không đủ bao dung, yêu thương cách mấy cũng đến lúc rời xa.
Con gái thường ngốc những khi cần khôn ngoan, hay yêu người khác trước khi học yêu bản thân mình. Sau những va vấp, tôi trở nên dè dặt, nhưng vẫn không tránh khỏi bị bước hụt chân.Chỉ biết tự nhắc mình đừng để nước mắt rơi thừa thãi. Chẳng phải vì con trai vô tâm, mà do con gái kỳ vọng quá nhiều.
Không ai giới hạn số lần yêu, nhưng phải chăng yêu càng nhiều lần tình càng ít đậm sâu? Là tôi, tôi vẫn yêu ngay cả khi trái tim không còn lành lặn.