Thể như vừa ngủ xong

GTHN - Đây không phải lần đầu tôi viết cho anh, điều đó có nghĩa là không phải những kỳ vọng đầu tiên hay nỗi lòng đầu tiên được trao gửi… nó là cả quá trình nhưng là cả quá trình chưa bao giờ là tròn vẹn.

the-nhu-vua-ngu-xong

Cuộc sống bao lần chứng kiến chúng ta trưởng thành và lớn khôn nhưng dường như chỉ có nỗi đau tột cùng hay niềm vui không gì thể hiện nỗi hoặc giả là một mảng kí ức nào đó lơ lửng thôi không bắt đầu và chẳng có kết thúc nhưng để lại một ấn tượng khá nhiệt tình mà mãnh liệt mới là cái cột mốc mà mỗi chúng ta chọn để đánh dấu cho quá trình chúng ta lớn lên

Cũng như những bước đi đầu tiên bạn sẽ chẳng bao giờ nhớ nỗi nhưng bạn sẽ nhớ rằng lần đầu tiên trong đời bạn té ngã trong lúc cố bước đi…

Hay đơn giản như khi yêu thương một ai đó bạn chẳng thể biết được nó bắt đầu từ khi nào và lớn lao nhiều bao nhiêu nhưng khi chong chanh khoảnh khắc mọi thứ sẽ không còn nguyên vẹn khi ấy là khi bạn thấy mình bắt đầu yêu thương ai đó nhiều hơn hết thảy, là khi ta chấp nhận cho mình những cái tưởng chừng như ta không thể chỉ để níu giữ thứ hạnh phúc có thể sẽ mất đi đó là lúc mỗi chúng ta nhận ra yêu thương chúng ta nhiều như thế nào ….

Thế nhưng bao giờ cũng vậy… yêu thương và được yêu thương chưa bao giờ là một chuyện dễ dàng!

Thể như vừa ngủ xong

Có những thứ trong cuộc sống này chúng ta vẫn không thể nào gọi thành tên cụ thể và trọn vẹn cả, tình cảm cũng là một thứ tương tự thế…. Thế mới có cái gọi là những mối tình cũn cỡn không thể gọi thành tên như bao người vẫn thường hay ca than

Cảm giác lơ lửng giữa các khoảng yêu thương thật ra rất choáng váng, thật ra chẳng mấy dễ dàng gì!

Đó là khi bạn chẳng can đảm để cho nổi mình một cái bắt đầu chính thức nhưng bản năng yêu thương vẫn cứ thúc đẩy bạn từng ngày

Đó là khi bản thân bạn cảm thấy rõ ràng đang cùng ai đó yêu thương nhưng chẳng có gì có thể làm xác nhận.

Đó là khi bạn phát hiện ra yêu thương trong bạn từng ngày lớn dần, can đảm tràn trề hơn bao giờ hết nhưng lại chẳng còn cách nào để nói ra

Đó là khi đầu óc bạn cho rằng mọi thứ chẳng qua cũng chỉ là tạm bợ, nhưng con tim lại cố tin tưởng và mong chờ

Đó là khi bản thân bạn hoàn toàn không thể nào tìm ra nổi cho mình 1 cái kết.

Những cái kết không đơn thuần là bạn, cũng chẳng thể gọi là yêu vẫn là cái kết khó nhằn cho nhưng ai đã từng một lần trải nghiệm

Đó cũng là khi tim bạn vẫn rung lên từng hồi mãnh liệt khi ai đó xuất hiện sau bao năm rồi bạn không buồn nghĩ tới nữa hoặc giả đã quen dần với mọi thứ mới mẻ hơn…

 Khi đó bạn có lẽ cũng sẽ như tôi vậy… bắt đầu lục lại mọi thứ còn xót lại trong ký ức, cố tìm cho mình 1 cái kết hẳn hoi nhưng rồi vẫn tự hỏi khoảng thời gian qua rốt cuộc cái nào là sự thật, cái nào là hoang tưởng…rồi vẫn cứ thế lòng vòng mãi cho đến lúc bản thân cảm thấy quá mệt mỏi chấp nhận rằng mọi thứ đã qua đơn giản chỉ là hoang đường mà mơ thấy bởi cho đến cùng khi bạn nhận ra rằng, mỗi người là 1 khoảng thế giới không thể nào nhít lại gần nhau là lúc những xúc cảm mãnh liệt của yêu thương mà bạn từng cảm nhận được sẽ tự khắc thôi không dày vò bản thân nó nữa, là khi cảm xúc đó đầu hàng lý trí một cách vô điều kiện bạn quyết tâm giữ lấy cái kết không vui ấy cho riêng mình, lặng lẽ bình yên vui sống thể như vừa sau một giấc mơ dài nhiều năm không thể nào thoát ra được…

Thể như vừa ngủ xong

Tôi cũng đã phải đưa mình đi lòng vòng mãi trong một khoảng thời gian dài vô định

Lắm lúc tôi lại viết, có khi là niềm tin vào thứ cảm giác mà tôi từng được trao gửi

Thi thoảng lại là thứ hờn trách bản thân quá đổi ngu ngơ với tình cảm chẳng biết gọi thế nào cho phải lẽ

Tôi đã viết cho anh rất nhiều lần và cũng không ít lần cảm xúc từ anh khiến tôi không thể nào ngừng viết, anh không phải tình đầu, cũng không phải người dưng,anh đơn giản là cảm xúc mà thể nào tôi cũng không gọi thành một tên cụ thể nào được cả…. thể như một giấc mơ liên tục bị ngắt quãng vậy.

Hôm nay, bài viết này cũng là dành cho anh cả thôi, chỉ là tôi cũng bật cười suốt vì một câu nói mà ngay cả đến lúc này tôi cũng chẳng rõ nó có thật sự đúng theo nguyên vẹn từng câu chữ được thốt ra hay không nhưng quãng thời gian quen biết anh cho đến lúc này đây, tôi đã chọn cho mình được nhiều cột mốc đánh dấu sự trưởng thành kể cả trong suy nghĩ… Cũng chẳng biết phải nói thế nào cho phải lẽ, bởi mọi thứ không gì là rõ ràng cả… thôi thì chỉ nói mỗi câu này lâu rồi vẫn chưa có dịp nói rồi sẽ vui vẻ như vừa ngủ xong “Cảm ơn Anh!”

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !