GTHN - Tháng tư lá rơi khẽ bên cửa.
Mọi nhớ nhung mỏng manh đến mức khẽ chạm vào cũng đã vỡ tan.
Em tự hỏi mình chờ đợi gì ở tháng tư?
Nhiều lắm mà cũng qua rồi
Chắc là mọi sự tùy duyên thôi.
Em chưa từng nghĩ sẽ mang lòng thương anh...
Một người hoàn toàn xa lạ.
Anh bảo mạng là ảo, nên người ta dễ dàng mang lòng yêu thích nhau ở trên đó.
Mạng là ảo, em không chối cãi, nhưng tim em vui hay buồn là những hiện hữu rõ ràng mà tự chính em cảm nhận thấy, có thể anh không thấy vì anh không phải là em.
Em quyết định đáp máy bay tới miền nóng nhất để gặp anh. Cứ cho là em phù phiếm nhưng em vẫn luôn là cô gái thích hành động hơn là thích ngồi một chỗ mơ mộng hão huyền.
Anh nói trước khi gặp em, anh đã mang lòng yêu người khác.
Anh rất mến em, rất mến, nhưng anh sẽ không vì điều đó mà làm tổn thương người ấy, và tổn thương cả em.
Rồi anh hôn nhẹ lên má, chúng ta sẽ gặp nhau như hai người bạn nhé.
Em mỉm cười gật đầu đồng ý, vì xét cho cùng em cũng chẳng còn sự lựa chọn nào khác hơn.
"Khi chúng mình mang lòng yêu thích một ai đó, cứ nên thể hiện cho họ thấy, có thể họ sẽ từ chối, nhưng điều đó vẫn dễ chịu hơn việc chúng mình cứ ôm mối tình một mình mà mơ màng không có lời giải đáp. Khi có câu trả lời rõ ràng rồi, tự tim mình sẽ biết phải làm gì."
***