GTHN - Có người từng cầm tay tôi và bảo, em đừng mạnh mẽ quá, đàn ông họ chẳng thích đàn bà mạnh mẽ đâu. Đàn ông dù ở địa vị nào cũng đều giống nhau, luôn thích cái cảm giác được che chở cho người đàn bà của mình, luôn thích cái cảm giác người đàn bà nhỏ bé yếu đuối dựa vào mình.
Nghe vậy tôi lặng thinh chẳng nói gì, bởi lẽ người ấy và tất cả đàn ông đều không hề hiểu một điều. Đã là đàn bà thì chẳng có ai mạnh mẽ đâu, chẳng qua vì không có ai để dựa vào, hoặc không có ai đủ tin tưởng để họ dám dựa vào, nên họ mới phải cố gắng gồng lên như vậy, để tự an ủi mình rằng mình vẫn ổn, lâu dần thành quen, thành ngộ nhận mình mạnh mẽ.
Mà phàm là đàn ông, trước khi nhắc người đàn bà đừng quá mạnh mẽ, hãy biết mềm yếu, để dựa vào vai mình, thì trước hết, anh phải nhìn vào vai mình đi. Xem có đủ vững, đủ chắc, đủ mạnh để mà che chở cho người đàn bà hay không? Có đủ tin cậy để người đàn bà của mình dựa vào hay không?
Nếu người đàn bà ở bên cạnh anh, mà họ mỗi lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn, thì phải chăng bởi vì trái tim, bởi vì bờ vai của anh chẳng đủ ấp áp, chẳng đủ tin tưởng để người ta dựa vào.
Đàn bà, ai cũng muốn trọn vẹn đặt niềm tin ở người đàn ông của mình, thế nhưng có phải đàn ông cũng thường lợi dụng niềm tin đó để làm đau đàn bà.
Mà đàn bà vốn dĩ là những sinh vật thù lâu nhớ dai, người làm cho họ đau một lần thì họ ghi sâu vào trong lòng mãi mãi. Nếu họ có nói rằng sẽ thứ tha, thì cũng đừng vội mừng, họ có thể thứ tha nhưng họ sẽ chẳng bao giờ quên đâu. Lâu lâu khi có ai đụng tới, nỗi đau lại túa ra, thậm chí mỗi lần như vậy nỗi đau càng thêm đậm sâu hơn.
Đàn bà sinh ra chẳng ai muốn mình trở nên mạnh mẽ hết, nhưng chính đàn ông là những người đã dạy, đã khiến cho đàn bà phải học cách sống mạnh mẽ hơn mỗi ngày.
***