GTHN - Trong cuộc nói chuyện với bạn, tôi nói, sau cùng đàn bà vẫn là đàn bà. Họ mạnh mẽ cỡ nào, thì họ vẫn chỉ là phận nữ nhi yếu đuối. Sau những đổ vỡ, đàn ông thường có thể mạnh mẽ để quên đi, có thể kí ức và vết thương lòng của đàn ông sẽ nhanh chóng được xóa mờ bởi công việc, bởi chiến hữu, bởi người mới.
Nhưng đàn bà, dù có bao nhiêu váy áo đẹp, túi hiệu xinh, nước hoa thơm ngào ngạt, sau cùng, khi đối diện với chính mình, họ có thể sẽ vẫn quá đau lòng, quá tổn thương mà rơi lệ. Thế mới nói đàn bà có thể bỏ qua để bước qua, nhưng tuyệt đối họ không bao giờ quên.
Ngày trước tôi thường hay có tính hơn thua với người đến trước, hoặc người đến sau của bạn trai, hoặc bạn trai cũ. Nhưng lâu nay tôi không còn có thói quen đó, tôi luôn tự hỏi người đàn bà kia rút cuộc đã đau lòng, đã tổn thương thế nào, sau một chuyện tình cảm tan vỡ.
Đàn bà thường hay so bì nhau về nhan sắc, về quần áo, về độ "sành điệu", nhưng có một thứ mà chúng ta chưa từng nhìn ra, đó là rút cuộc chúng ta ai là người tổn thương hơn ai.
Thôi thì nhắc nhau rằng, đàn ông có thể đến có thể đi, nhưng mình là duy nhất. Đừng đố kị, hơn thua nhau bởi một người đàn ông. Mình là duy nhất, không ai hơn cũng chẳng ai kém mình cả.
"Ở mỗi giai đoạn trong cuộc đời, chúng ta chỉ có thể làm tốt nhất một vài việc. Vì thế đừng quá vội vàng, đừng quá nôn nóng với những việc chưa tới, cứ làm tốt nhất những việc ở trước mắt đã"
***