Biển và mây

GTHN - Chẳng thể nào như đất và cây; Chẳng thể nào gắn vào nhau từng giây từng phút; Cứ chạm vào rồi rời xa, một chút; Đến cuối cùng, cũng hóa thành chia xa...

Buổi sáng đầu thu ấy có cả gió và nắng nhẹ. Em thức dậy, theo tia nắng chỉ đường bước ra khoảng màu xanh trước mặt, nơi có sóng vỗ rì rào mơn man đôi bàn chân nhỏ bé mát lạnh của em. Em khẽ mỉm cười nhìn mặt trời nhô dần cao và những đám mây hồng đang dần tan biến...

- Đố anh biết nhé, biển và mây có yêu nhau không?

Anh mỉm cười lắc đầu rồi lại ngập ngừng:

- Anh cũng không biết nữa, không gì là không thể em nhỉ!

Đôi mắt anh ánh lên một ý nghĩ thú vị rồi anh lặng lẽ cầm tay em đi dọc theo bờ biển. Biển hôm nay hiền hòa trong veo màu blue buồn lắm, em với anh cũng chỉ im lặng đi bên nhau mà đuổi theo ý nghĩ của riêng mình...

bien-va-may

Anh!

Từ thuở còn đi học em đã nghe đủ chuyện tình của thuyền và biển, của mây và núi. Dường như những thứ đó sinh ra để dành cho nhau hay cuộc đời đã mặc định như vậy. Cho đến ngày hôm nay, khi em phát hiện ra anh là biển còn em là mây thì em lại băn khoăn cái câu hỏi ngốc nghếch ấy. Có câu trả lời không hả anh, em cũng chẳng dám nghĩ tới nữa...

Nhưng em biết, mây và biển thuộc về hai thế giới khác nhau, nhìn có vẻ gần nhau nhưng lại cách xa hàng ngàn dặm. Biển rộng lớn ôm biết bao nhiêu sinh vật trong lòng, biển bao dung chia sẻ tình yêu của mình khắp những con sông con suối. Còn mây, mây nghịch ngợm đi chu du khắp nơi, vờn quanh bao ngọn núi, đùa giỡn với chàng gió hào hoa. Trong một khoảnh khắc nào đó, mây trở mình lặng lẽ đi qua biển và biển trong veo in trọn bóng hình của mây vào lòng. Thời gian sẽ dừng lại ở cái giây phút ấy, có lẽ đó là lúc mà biển và mây có được nhau trọn vẹn...

- Vậy khi nào biển với mây mới được ở bên nhau vĩnh viễn em nhỉ?

- Đó là khi một trong hai phải tan biến...

Như trong một bài giảng em nghe từ bé đã nói vậy. Ở cái vòng tuần hoàn nào đó, nếu muốn tới mây thì biển phải chịu để nắng làm bốc hơi rồi bay lên theo ngọn gió. Ngược lại, mây phải tan thành những giọt nước mưa thì mới hòa được vào biển.Vậy chung quy lại, hạnh phúc hay nỗi đau đi đến cùng cũng chỉ là giọt nước mắt. Để có được tình yêu ấy, có ai dám mạo hiểm để hy sinh bản thân mình???

Em sẽ không bắt anh trả lời đâu vì em muốn anh được an toàn trong thế giới của anh, em cũng vậy. Không thể hoàn toàn hòa vào nhau nhưng mây sẽ hằng ngày lướt qua ghé thăm biển để biển in trọn bóng hình mây vào lòng như những hồi ức đẹp không thể nào chạm tới nhưng vẫn mang vị ngọt trong trái tim.

Chỉ cần vậy thôi, anh nhé!

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !