120 STT Năm Tháng Vội Vã

GTHN - Năm tháng thanh xuân ấy có người thành công, có người xích lại gần nhau hơn, có người vì một người mà lỡ mất thanh xuân. Nhưng đó là những ngày tháng đẹp nhất, nhiệt huyết tuổi thanh xuân. Thanh xuân có thể là nỗi buồn, và niềm vui, để bây giờ nhìn lại năm tháng vội vã của tuổi trẻ thật mãnh liệt và ngây ngô.

Những năm tháng ấy. Người ta giận nhau bằng những lý do kì lạ. Những năm tháng ấy. Người ta tổn thương nhau một cách vô lý. Những năm tháng ấy, người ta thề thốt cả đời này sẽ chẳng bao giờ gặp nhau nữa. Rồi những năm tháng ấy đi qua… Những năm tháng ấy như những kí ức mờ nhạt. Nó để lại cho ta những khoảng trống, những khoảng trống mà ta sẽ chẳng hề nối tiếc.

120-stt-nam-thang-voi-va

Người ta thường nói rằng, những năm tháng ấy, tụi nhỏ thật dở dở, ương ương, thật khó bảo, thật ngốc nghếch. Nhưng, những năm tháng ấy, tụi nhỏ đã sống thật với cái khờ dại, ngây ngô của mình. Vậy, những năm tháng ấy đọng lại trong ta những gì, mà khi lớn lên nó phải là một phần ký ức không thể quên? Mời các bạn cùng xem status năm tháng vội vã mà chúng ta đã từng trải qua đọng lại những gì dưới đây nhé.

STT Năm Tháng Vội Vã

1. Tôi luôn sợ bước vào cuộc sống của ai đó, mà ở đó họ có rất nhiều mối quan hệ, rất nhiều những niềm vui khác. Bởi lẽ, tôi sợ mình sẽ bị bỏ lại một mình ở bất cứ đâu, bất cứ lúc nào.

2. Hy vọng năm tháng sau này của cuộc đời, cậu có thể tu luyện được năm điều: sự tự tin treo trên khuôn mặt, lương thiện tồn tại nơi đáy lòng, cốt khí hòa tan trong máu, sự dịu dàng mơn man ánh mắt và kiên cường khắc trong số mệnh.

3. Tôi mong rằng cuộc đời sau này sẽ không khiến em thất vọng, cũng mong em sau này không thể nhìn lại năm tháng đã qua.

4. Năm tháng làm cho tất cả đều thay đổi, mà rõ ràng nhất là lòng người.

5. Thời gian như cát trôi qua kẽ tay, không níu được ngày tháng cũ, cũng chẳng thể nắm được hiện thực.

6. Chúng ta cứ nói năm tháng vẫn như xưa, lại không biết được rằng có thật sự như lúc ban đầu không.

7. Người ta buồn. Vì không giữ được năm tháng, lại càng không thể chấp nhận một ngày tuổi trẻ cứ vậy trôi đi.

8. Dù đã đi qua thanh xuân nhưng mong rằng lúc gặp lại dù không thể ngồi xuống nói chuyện với nhau cả tiếng đồng hồ thì cũng có thể dừng lại chào nhau dăm ba câu để còn nhớ rằng: chúng ta của năm đó đã thân thiết như thế nào.

9. Nơi đây, nơi sâu thẳm trong kí ức này, tôi lưu giữ thanh xuân của tôi ở đó, lưu giữ những tháng năm trẻ dại bồng bột. Khoảng thời gian mà sau này dù có bỏ ra bao nhiêu tiền, đánh đổi cái gì đi chăng nữa thì cũng không bao giờ có thể trở lại. Khoảng thời gian mà tôi dễ dàng nói thích một người, khoảng thời gian mà tôi không cần lo lắng về cuộc sống phức tạp ngoài kia. Khoảng thời gian mà dù bạn có đi khắp nơi tìm kiếm cũng không thể có lại được. Vì lúc đó chúng ta được làm chính mình rõ ràng nhất.

10. Năm tháng trôi nhanh, người bên cạnh ta lúc này cũng có thể chẳng còn bên cạnh ta sau này nữa.

11. Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm mà tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng.

12. Cho đến khi cái gì đó mất đi, con người ta mới nhận ra những ngày bình thường là những ngày yên bình và hạnh phúc nhất.

13. Năm tháng ấy có bao giờ bạn nhận ra mình đã quá nuông chiều cảm xúc của bản thân? Vừa gặp thôi đã vương vấn, vừa buồn một chút thôi đã nao lòng.

14. Năm tháng qua đi, tôi mới dám nhìn thẳng vào mình và nhận rằng tôi đã từng giả dối và đểu cáng.

15. Đến một ngày, bạn chợt nhận ra, lúc nào bố mẹ cũng mệt mỏi dựa vào ghế ngủ gật… Bạn nhất định sẽ hiểu rằng, năm tháng trôi qua, họ đã đánh mất những gì, cho bạn được những gì.

16. Ở những năm tháng tuổi hoa rực rỡ nhất, chúng ta chưa biết thế nào là yêu nhưng lại gặp được tình yêu của cả đời người.

17. Người yêu! đến khi hai lăm tuổi chúng ta gặp nhau, anh đã bỏ lỡ những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ nhất của em.

18. Năm tháng dài rộng, anh có thể chờ em không? Tin em đi, mọi sự chờ đợi đều nhận được thành quả xứng đáng. Cần thời gian cho hoa nở, bao kiên nhẫn để hiểu một người, cả những xa cách, nhớ nhung, tuyệt vọng. Cảm giác chờ đợi một ai đó, một cái gì đó đến thật sự rất đáng ghét, vì ta không biết là vào lúc nào và bao giờ, sợ lắm lỡ phí hoài tháng năm tuổi trẻ mà điều ta đang đợi đã lãng quên ta từ lâu rồi. Chẳng biết là gì của nhau, quan trọng với nhau thế nào, chỉ cần anh tin, năm tháng dài rộng, em nhất định quay về bên anh.

19. Những kẻ yêu bưu thiếp thường bị ngăn chia bởi những đại dương và năm tháng.

20. Với đa số chúng ta, trải nghiệm đầu đời về tình yêu, cho dù nó không ra gì – có lẽ đặc biệt là khi nó không ra gì, thường hứa hẹn đây là thứ làm nên giá trị, và chứng minh cuộc sống có thật. Và dù những năm tháng tiếp theo có thể biến đổi cách nhìn này, cho đến khi ai đó trong chúng ta từ bỏ nó hoàn toàn, thì khi tình yêu tấn công lần đầu, chẳng có gì giống như thế hết, không phải sao? Đồng ý phải không?

21. Chúng ta, đã đi qua những năm tháng của cuộc đời, đã buồn vui đủ điều, đã không còn ngây thơ nữa rồi… Đôi lúc nghĩ mà hơi nhói lòng. Trưởng thành liệu có phải là một nỗi đau? Nghĩ ngợi nhiều hơn, hiểu biết nhiều hơn liệu có phải là một hạnh phúc?

22. Cuộc sống giống như kịch bản đầy phức tạp. Nhưng chẳng thay đổi được sinh mệnh đơn thuần của chúng ta.

23. Thanh xuân của mỗi người trong chúng ta, ai cũng đều đã bỏ lỡ một ai đó. Bởi vì vào những năm tháng ngốc nghếch trẻ dại ấy, chúng ta vẫn còn chưa biết cách yêu một người, chưa học được cách trân trọng. Nhưng tôi rất muốn hỏi một câu, tại sao lại là người ấy? Tại sao phải để tôi gặp được người cả đời tôi yêu nhất vào những năm tháng định sẵn sẽ là bỏ lỡ kia chứ?

24. Em cho tôi một chữ thương, tôi đổi lại hai chữ trân trọng. Tôi gọt giũa lại trái tim cho vừa vặn, em cho tôi hai chữ bao dung. Em cho tôi đoạn thanh xuân, tôi trả người cả quãng đời còn lại.

25. Năm tháng vội vã ấy, chúng ta nhất thời vội vàng bỏ lại lời hẹn thề vốn dĩ khó chấp nhận.

26. Cái tuổi mười bảy nghe thì có vẻ sẽ dài lắm đây. Nhưng thoáng một cái chớp mắt, nó đã trôi qua trong sự ngỡ ngàng và đâu đó là một cảm giác đáng sợ. Đáng sợ đến mức không dám đối mặt với nó. Giây phút ấy, bản thân của chúng ta sẽ chợt nhận ra rằng mình đã không còn là những cô cậu học sinh tinh nghịch ngày nào, đã không còn những tháng ngày mộng mơ với những ước mơ và khát khao cho tương lai.

27. Tôi đi tìm chút tôi của tháng 12 sắp tàn, vầng sáng đỏ ối của ông Mặt trời vừa tỉnh ngủ đuổi rượt phía sau lưng. Từng tia nắng vươn vai ngáp dài, trễ nải xua đi cái ren rét buổi sớm đang thấm vào lớp áo mỏng, bụi sương vướng víu chiếc khăn rằn quàng cổ… dường như lạnh thật! Dừng xe bên đường, tôi giương máy bấm vài shot ảnh tươi sắc của ruộng bắp cải đương xanh, giàn khổ qua đương trái non lủng lẳng, liếp dưa hấu nhà ai non mượt trổ và cả cánh đồng mọng sương… Không gian thênh rộng dường như trọn vẹn để cảm xúc trở mình, lắng dịu và xếp thành dãy chờ rung lên tiếng của thanh yên thôn dã, vệt nắng trườn nghiêng trên con đường lá đổ, tiếng của hơi đông răn rắt giục gót giày tôi nhấn ga trờ đi. Có lẽ, thành phố ấy, ngộ nhỡ không vội đến thì sẽ rơi lạc vào đâu đó kiểu như bị mây mù vây kín, tôi sẽ không còn cách nào liên hệ với ký ức của ngày tháng năm cũ và một ai đó trong thành phố.

28. 17 đầu đời, đi chưa nhiều, nhưng đủ để tôi hiểu như thế nào là trải nghiệm trên những con đường xa tít tắp khi một mình.

29. 17 tuổi, tôi tự nhận mình rà một kẻ chậm thời đại khi chưa có nổi người yêu. Bọn bạn tôi quay qua quay lại là có đôi, còn tôi, đi đâu cũng một mình. Tiếc là chưa bao giờ tôi cảm thấy điều đấy có gì to tát để yêu vội một người.

30. Bất luận năm nay bạn ra sao, năm sau cũng đều phải tràn đầy hy vọng. Mong bạn năm mới và cả những năm sau này luôn mạnh khỏe, tự do tự tại, luôn có một hoài bão để theo đuổi, luôn có một nơi ấm êm để trở về. Mong bạn không ngại phấn đấu, cuối cùng sẽ có một ngày cùng ước mơ của bạn không hẹn mà gặp.

STT Năm Tháng Vội Vã - 120 STT Năm Tháng Ấy Chúng Ta Lỡ Mất Nhau

STT Những Năm Tháng Ấy

31. Dần dần tôi hiểu ra một điều rằng, tôi thích hoa đinh hương, màu trắng, màu hồng phấn, hoa đang nở rộ, hoa đang tàn, tôi đều thích cả. Giống như việc thích người ấy vậy, cho dù người ấy thế nào, tóc dài hay tóc ngắn, là của tôi hay không phải của tôi, tôi đều thích.

32. Lời nói trong cơn thịnh nộ sẽ làm tổn thương người khác lẫn bản thân mình, cuối cùng người khó chịu vẫn là mình.

33. Giấy có thể xé vụn, còn tuổi trẻ biết xé vụn sao đây?

34. Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc, mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận.

35. Lúc đó chúng tôi còn chưa hiểu từ “mãi mãi”. Mãi sau này tôi mới biết, mãi mãi không phải là trước đó, cũng không phải sau này. Quãng thời gian chúng tôi ở bên nhau, chính là mãi mãi.

36. Những năm còn nhỏ tôi sống rất buồn. Những người thân nhất của tôi đều có số phận rất buồn. Họ gánh vác mọi nỗi buồn một cách nhẫn nhục, cam chịu và đã xem đó là định mệnh…

37. Con người càng trưởng thành, sẽ càng thấm thía được, trên thế giới này có một thứ tốt nhất, đó là “Không có được”.

38. Có những người, bạn không có cách nào quên được. Có những việc, bạn không thể nào quên được. Có những tình bạn sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Thông thường, khi kí ức càng rõ nét thì càng tàn nhẫn. Chúng ta đã từng tưởng rằng, sau này trưởng thành sẽ được ở bên nhau. Thực ra, trưởng thành có nghĩa là chia ly

39. Năm tháng vội vã ấy, chúng ta gặp qua quá ít cảnh đời. Chỉ yêu ngắm nhìn một khuôn mặt. Kỳ quặc mơ hồ như vậy, khiến ta yêu thích như vậy. Khi gây sự lại rất đáng ghét. Năm đó hạnh phúc bên nhau vậy mà chúng ta lại vội vã. Không hiểu lời hứa ngoan cố chính là lời mở đầu cho sự phân ly.

40. Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy tim.

41. Chúng em đều tưởng rằng sau khi trưởng thành là có thể mãi mãi được đồng hành với nhau, và thế là cố gắng trưởng thành, bất chấp mọi hậu quả, tuy nhiên khi đã đến độ tuổi phải nói lời tạm biệt với tuổi trẻ, mới chợt phát hiện ra rằng, hóa ra trưởng thành chỉ khiến chúng em phải xa nhau.

42. Con người ta thường vội vã đuổi theo Trần Tầm trước mắt mà đánh rơi đi một Kiều Nhiên âm thầm bên cạnh.

43. Cuối cùng cũng có một ngày, hoa đinh hương toả hương thơm ngát lòng người. Ngắt một bông hoa năm cách tặng cho nàng. Nếu như bông hoa này linh nghiệm, tôi nguyện đem tất cả hạnh phúc của mình tặng cho nàng. Tôi thích hoa đinh hương màu trắng, màu tím đều thích. Tôi thích nàng là của tối, không phải là của tôi thì cũng vẫn thích. Mùa xuân năm đó tôi vẫn còn nhớ. Liệu nàng có quên không?

44. Em thấy đấy,Nó vốn dĩ sẽ làm con người ta buồn hơn nếu em hát một bài hát vui khi em thật sự buồn.

45. Chúng tôi năm đó cứ tưởng rằng ở đời chỉ có tương phùng lại không ngờ rằng hóa ra còn có cả bỏ lỡ, tiếc nuối, còn cả những thứ không thể vãn hồi.

46. Sau khi lớn lên, ít nhiều chúng ta đều đang ngụy trang, không tùy tiện bộc lộ niềm vui, nỗi buồn của mình, tất cả đều như vậy.

47. Ai cũng có một thời thanh xuân, mỗi thời thanh xuân đều có những câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có những điều nuối tiếc, mỗi điều nuối tiếc đều có những hồi ức đẹp đẽ vô tận.

48. Dần dần tôi đã hiểu ra một điều rằng, tôi thích hoa đinh hương, màu trắng, màu hồng phấn, hoa đang nở rộ, hoa đang tàn, tôi đều thích cả. Giống như việc thích người ấy vậy, cho dù người ấy thế nào, tóc dài hay tóc ngắn, là của tôi hay không phải của tôi, tôi đều thích.

49. Năm tháng vội vã đó, chúng ta chỉ quen nhìn mãi một khuôn mặt mà bỏ qua ngàn vạn khuôn mặt khác.

50. Anh có biết không, có một mẫu người luôn toả ra ánh hào quang, đứng dưới luồng sáng này chúng ta sẽ cảm thấy ấm áp và dễ chịu, nhưng nếu đứng quá gần, thì chói mắt. Hơn nữa khi đứng bên cạnh luồng sáng đó, chúng ta sẽ cảm thấy mình u ám.

51. Hồi trẻ chúng ta luôn luôn coi nhẹ phần mở đầu, đến khi kết thúc lại đau đớn tê tái. Còn khi đã trưởng thành, chín chắn, chúng ta có thể né tránh sự tổn thương ấu trĩ, nhưng cũng đã để mất đi dũng khí thuở ban đầu.

52. Tình cảm có rất nhiều kiểu. Muốn đối xử tốt với một người không nhất thiết phải ở bên cạnh người ấy. Bởi vì bạn biết thứ mà cô ấy trân trọng nhất là gì. Bạn chỉ hy vọng cô ấy được hạnh phúc. Cho dù thứ hạnh phúc đó, không có chỗ dành cho bạn.

53. Cô ấy khiến tôi đau lòng, khiến tôi trở nên dịu dàng hơn, khiến tôi muốn hứa hẹn với cô ấy biết bao nhiêu điều, khiến tôi thiết tha im lặng đi cạnh cô ấy, đi tới cùng trời cuối đất.

54. Em cảm thấy sở dĩ gặp nhau không bằng nhớ nhung, là vì gặp nhau chỉ khiến người ta thêm buồn bã, đau đớn phải đối mặt với hiện thực, còn nhớ nhung lại có thể biến những lời nói dối trá thành câu chuyện cổ tích.

55. Suy cho cùng, một người rời xa một người chỉ là vì yêu không sâu đậm. Sau này hối hận thì cũng đã muộn rồi.

56. Trong mắt tôi, nếu không có điều bất thường gì lớn thì có lẽ các nữ sinh hai mươi mấy tuổi đều xinh xắn, tục ngữ nói, không có cô gái xấu, chỉ có cô gái lười. Nhan sắc bình thường không sao cả, biết trang điểm cũng được gọi là mĩ nữ. Không biết trang điểm không sao cả, dáng người đẹp cũng được gọi là mĩ nữ. Dáng người không đẹp không sao cả, biết cách ăn mặc cũng được gọi là mĩ nữ.

57. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi.

58. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa.

59. Những người hoài niệm, sẽ luôn đi chậm hơn những người khác một bước. Một người chỉ đi giật lùi, thì có thể khiến thời gian quay trở lại được không?

60. Chúng em đều tưởng rằng sau khi trưởng thành là có thể mãi mãi đồng hành với nhau và thế là cố gắng trưởng thành, bấp chấp mọi hậu quả, tuy nhiên khi đã đến độ tuổi phải nói lời tạm biệt với tuổi trẻ mới chợt phát hiện ra rằng, hóa ra trưởng thành chỉ khiến chúng ta phải xa nhau.

STT Năm Tháng Vội Vã - 120 STT Năm Tháng Ấy Chúng Ta Lỡ Mất Nhau

Những STT Năm Tháng Vội Vã Thật Ý Nghĩa

61. Gọi điện có thể thành thói quen, chăm sóc có thể thành thói quen, quan tâm có thể thành thói quen, hỏi thăm có thể thành thói quen, tuy nhiên, tình yêu mãi mãi không thể thành thói quen.

62. Có lẽ, con người luôn có một số chuyện gì đó, dù có muốn quên cũng không thể quên được.

63. Tất cả các chàng trai khi cất tiếng thề đều thực sự cảm thấy rằng chắc chắn mình sẽ không phản bội lời hứa và đến khi nuốt lời cũng thực sự cảm thấy mình không thể làm được. Chính vì vậy lời thề không phải là thứ có thể đánh giá lòng kiên trinh, cũng không thể phán đoán đúng sai, nó chỉ có thể chứng minh được rằng, trong khoảnh khắc cất tiếng thề, cả hai đều đã từng chân thành với nhau.

64. Ai cũng có một vài người bạn kề vai sát cánh qua một đoạn đường thanh xuân, sau đó rời xa không còn cơ hội gặp lại, chỉ có thể hoài niệm một thời bên nhau như thế.

65. Sau khi lớn lên, ít nhiều chúng ta đều đang ngụy trang, không tùy tiện bộc lộ niềm vui, nỗi buồn của mình, tất cả đều như vậy.

66. Trong một mối quan hệ, yêu ít cũng được, yêu nhiều cũng được, miễn chân thành là được. Hãy để những tháng năm bên nhau là kỷ niệm đẹp nhất của chúng ta.

67. Hồi trẻ chúng ta luôn luôn coi nhẹ phần mở đầu, đến khi kết thúc lại đau đớn tê tái. Còn khi đã trưởng thành, chính chắn, chúng ta có thể né tránh sự tổn thương ấu trĩ, nhưng cũng đã để mất đi dũng khí thuở ban đầu.

68. Có những lúc điều bạn chờ không phải một chuyến xe, mà là bóng dáng ai đó hay đi chung xe với bạn. Có những khi điều bạn chờ không phải là tình yêu, mà là một bóng hình bạn ngày đêm nhung nhớ.

69. Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lại. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa.

70. Nếu như có cơ hội, tôi rất muốn đi du lịch cùng những người bạn thân nhất của mình. Hành lí mang theo chỉ có một ít đồ đơn giản và tiền đủ tiêu. Chúng tôi cứ vừa đi vừa nghỉ, ghi nhớ mỗi khoảnh khắc xinh đẹp chạy qua trước mắt, chụp ảnh cho nhau, nô đùa với nhau. Buổi tối nằm bên nhau, kể cho nhau nghe về những anh chàng đã và đang bước qua cuộc đời mình… Chúng tôi chạy, chúng tôi vui, chúng tôi cười, chúng tôi đùa… chúng tôi làm mọi thứ có nhau.

71. Tôi nhớ chúng tôi của năm tháng đó,từng sống hết mình nồng nhiệt của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và niềm tin khát vọng hoài bão. Những năm tháng mà tôi và cô ấy chẳng có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng. Bây giờ thời khắc này sẽ không bao giờ lặp lại nữa, dẫu biết như vậy cũng xin đừng rơi nước mắt.

72. Sau này, tôi thường xuyên đi ngang qua bụi hoa đó, vì người ấy mà tôi rất hay dừng lại ở đó một lát. Thỉnh thoảng cũng gặp được người ấy, nhưng người ấy chưa bao giờ nhìn bụi đinh hương đó. Mùa xuân năm đó, tôi vẫn nhớ, còn người ấy thì đã quên.

73. Trong những tháng ngày thanh xuân, chúng ta im lặng nhìn người cũng im lặng. Rồi thanh xuân lặng lẽ đi qua.

74. Có những người dù chúng ta cố gắng thế nào đi nữa thì cũng không thể có bất kì giao điểm nào.

75. Những ngày tháng ấy quả là quãng thời gian vô lo vô nghĩ thật sự trong cuộc đời này mà đôi khi, ta chỉ ước một lần quay về tuổi thơ.

76. Quả thật tình cảm năm ấy rất ngắn ngủi nhưng đủ để tôi nhắc nhở bản thân của những năm tháng sau này, rằng mình đã từng cảm nhận được bóng dáng của thứ gọi là tình yêu.

77. Chúng ta luôn tin rằng hạnh phúc là khi có ai đó ở bên cạnh. Nhưng đôi khi, hạnh phúc chính là biết cách để từ bỏ một người mà với mình đã từng là hạnh phúc.

78. Ai đi qua thanh xuân mà không từng rung động với một người, và cũng từng nghĩ đời này kiếp này hoặc là người ấy hoặc là chẳng có một ai khác trên đời.

79. Tuổi thanh xuân như trang giấy trắng bị hong khô. Năm tháng qua đi, chúng ta ước gì có thể một lần trở lại nhưng chẳng thể nào có lần tuổi trẻ thứ hai.

80. Tình cảm thơ ngây trong sáng của tuổi 17 liệu rằng có đủ kiên trì và bền chặt để có được hạnh phúc trọn vẹn cho những năm tháng sau này.

81. Năm ấy cứ ngỡ tươi đẹp là khi có người, sau này mới biết tươi đẹp cũng là khi không có người.

82. Trên thế giới này, sẽ luôn có một vài khoảnh khắc đặc biệt không cho phép bạn đa sầu đa cảm. Sự yếu đuối của bạn, sự chới với không một ai giúp đỡ của bạn và cả những oan ức của bạn, bạn đều phải học cách tự vỗ về và tiếp nhận chúng. Ngoài chính bản thân mình ra, sẽ không có một ai có thể làm điểm tựa cho bạn.

83. Cuộc sống là một hành trình, và nếu bạn yêu chuyến hành trình đó, bạn sẽ sống trong tình yêu mãi mãi.

84. Cuộc sống khó khăn nhưng vui hơn môn Toán nhiều. Bởi không ai giống ai, mỗi người có thể tự tìm cho mình một đáp án.

85. Cậu cho tôi một mùa hè đẹp nhất, để rồi những mùa hè sau đó cứ hụt hẫng trong lòng, những mùa hè sau đó không còn trọn vẹn.

86. Thanh xuân rực rỡ, thời gian phai mờ. Năm tháng qua đi, thứ lưu giữ được ký ức chính là những bức ảnh. Mong thanh xuân này em học được thật nhiều điều, để sau này nhìn lại thanh xuân của em thật là rực rỡ.

87. Điều cuối cùng ở lại sau những tháng ngày thanh xuân đấy, là chúng ta chỉ còn sống trong trí nhớ của nhau…

88. Năm tháng ấy chúng ta là những đứa trẻ dại. Phải lòng nhau trên đoạn đường mang tên “thanh xuân”.

89. Lời thề không phải là thứ có thể đánh giá lòng kiên trì, cũng không thể phán đoán đúng sai, nó chỉ có thể chứng minh được rằng, trong khoảnh khắc cất tiếng thề, cả hai đều đã từng chân thành với nhau.

90. Dẫu chạy thế nào, cũng chẳng thắng được thanh xuân. Người ta hay hoài niệm quá khứ, vì nó quá đẹp và vì chẳng thể nào quay lại được.

STT Năm Tháng Vội Vã - 120 STT Năm Tháng Ấy Chúng Ta Lỡ Mất Nhau

Quotes Năm Tháng Vội Vã

91. Mỗi người nhớ về thời thanh xuân, nhớ về những năm tháng vội vã đều sẽ nhớ đến một số người. Dù phải chịu bao nhiêu tổn thương, trải qua bao nhiêu chuyện, những người này đều không thay đổi.

92. Đó là món quà tháng năm ban tặng, thời gian để ta hối tiếc. Như năm tháng ấy đã vội vã khắc ghi sẽ mãi mãi bên nhau… Những lời đẹp dẽ nhưng hoang đường đến thế.

93. Chúng ta đều lầm tưởng rằng sau khi trưởng thành là có thể mãi mãi đồng hành cùng nhau, thế là cố gắng để trưởng thành. Đến độ tuổi phải nói lời tạm biệt với tuổi trẻ, bạn mới bất chợt nhận ra một điều, trưởng thành chỉ khiến chúng ta phải xa nhau.

94. Chẳng ai quên được cảm giác của lần đầu biết yêu, cho đến những năm tháng sau này, dù rằng có thể ta gặp được một người tốt hơn người yêu đầu cả trăm ngàn lần nhưng cảm giác của cái lần đầu tiên ấy vĩnh viễn không thể nào tìm lại được.

95. Tại ngày ánh mặt trời nắng gay gắt, chúng ta sẽ rời đi, để bữa tiệc thật tốt phải thật náo nhiệt. Sau đó nhìn mọi người dần dần đi khỏi, lại nhìn căn phòng học trống trải mà nói lời Tạm biệt.

96. Bầu trời sẽ xanh trở lại, nhưng thời gian sẽ không quay trở lại. Nơi ấy sẽ vẫn thế, nhưng tuổi trẻ thì không. Cũng như chúng ta, có thể yêu một người trở lại, nhưng không phải là người của những năm tháng thanh xuân đó.

97. Dù sao cũng thật may mắn, chúng ta không thể đi cùng nhau đến cuối đường, nhưng những năm tháng đẹp nhất cuộc đời chúng ta đã được ở bên nhau.

98. Hãy dùng khoảng thời gian đẹp nhất này, mà làm điều mình cảm thấy, nó còn tuyệt vời hơn cả những gì mình từng làm, vì tuổi trẻ là vô giá.

99. Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại vì vậy mới nói hẹn gặp lại. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa.

100. Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là – đang trưởng thành.

101. Tớ có thể trở thành người cậu thích, nhưng không thể là người cùng cậu đi đến cuối cuộc đời. Vì giữa lưng chừng tuổi trẻ, tương lai mờ mịt, chúng ta không đủ sức vượt qua.

102. Ngày tốt nghiệp hôm đó ai cũng nói sẽ luôn nhớ tới nhau, chúng ta sẽ vẫn là lớp học của năm ấy. Nhưng cậu biết không, mỗi người chúng ta ai cũng đều khác. Lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi. Sau này tớ và cậu vẫn có thể gặp nhau, tớ không thấy được cậu của năm đó, hồn nhiên vui vẻ, mà tớ cũng không còn là tớ của tuổi mười sáu mười bảy nữa. Thời gian làm chúng ta thay đổi, cuộc sống làm chúng ta bận rộn, họp lớp cũ cũng chỉ như một hình thức. Dẫu sao cũng thật may mắn, chúng ta không thể đi cùng nhau đến cuối đường, nhưng những năm tháng đẹp nhất cuộc đời chúng ta đã được ở bên nhau.

103. Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy đến lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà gật trong lớp vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi trước đó không học bài. Những năm mà tôi và bạn đều chẳng có gì, chỉ có thời gian là vừa dài vừa rộng. Cho đến sau này tớ mới nhận ra, khoảng thời gian tốt nhất là khi chúng ta còn được mặc áo đồng phục, là mỗi ngày chúng ta đều có thể nhìn thấy nhau, cùng trong một lớp học, cùng dưới một mái trường.

104. Chúng tôi không thể quay về với ngày xưa nữa, sau khi xa nhau, chúng tôi đều sẽ phải tiếp tục có cuộc sống riêng của mình, và trong đó có lẽ sẽ không còn ai xuất hiện nữa. Nhưng điều này không có nghĩa rằng đã quên, tôi nghĩ chúng tôi đều lưu giữ hình ảnh của nhau trong trái tim mình, vì đó là dấu ấn tuổi xuân của chúng tôi, là những kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời.

105. Khi tuổi trẻ không còn nhiều, tớ muốn bị hạ gục bởi một cái gì đó lớn lao.

106. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao thăng trầm, bao dịu ngọt đắng cay. Nhưng tại nơi ngã rẽ cuộc đời, chúng tôi đành phải nói lời tạm biệt. Sau này, dù ở bất cứ nơi đâu, mỗi người chúng tôi đều vẫn sẽ mang theo quãng thời gian thanh xuân của mình, cùng bước tiến về tương lai.

107. Tuổi thanh xuân của chúng ta, sự yếu đuối và kiên cường có những lúc vượt quá khỏi khả năng tưởng tượng của bản thân. Có những lúc chúng ta yếu đuối đến mức chỉ cần một câu nói cũng có thể khiến bản thân rơi nước mắt. Cũng có lúc, chợt phát hiện ra bản thân đã cắn răng chịu đựng mà vượt qua một quãng đường rất dài.

108. Kí ức sở dĩ vẫn luôn đẹp đẽ, là bởi vì chúng ta mãi mãi cũng không thể quay về. Ai cũng có một vài người bạn kề vai sát cánh qua một đoạn đường thanh xuân, sau đó rời xa không còn cơ hội gặp lại, chỉ có thể hoài niệm một thời bên nhau như thế.

109. Năm tháng giống như một tên trộm lặng lẽ. Rất nhanh thôi, chúng ta sẽ bước đến trước một cánh cửa phù thủy đầy băng tuyết. Trên cánh cửa đó viết: Tốt Nghiệp, Làm Việc, Kết Hôn, Sinh Con, Già Đi và Chết và tôi mở một cánh cửa bỗng lại nhìn thấy cậu.

110. Nếu có thể quay trở lại một thời điểm nào đó của quá khứ, tôi muốn trở lại lúc khi tôi biết mình thích cậu ấy, và tôi sẽ nói rõ lòng mình ngay lúc đó. Tôi sẽ không thích cậu ấy trong im lặng nữa, thứ tình yêu đó như giết chết con người ta từng ngày. Để mãi cho đến khi nếm đủ mùi tuyệt vọng thì mới nói ra, mới có thể dễ dàng buông bỏ mọi quyết tâm trong lòng thì thực sự, tôi là một con ngốc. Như tôi đã như thế.

111. Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi. Cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thắng được thanh xuân.

112. Thời niên thiếu, chúng ta thích nói về lí tưởng, thích lập nên những kế hoạch, cho rằng chỉ cần bản thân mình đủ thông minh, đủ nỗ lực là có thể thực hiện được, nhưng chúng ta lại không biết không gian quanh ta chính là đường kẻ dọc, thời gian của ta chính là đường kẻ ngang, chúng tạo nên vận mệnh, mà chúng ta chỉ là một quân cờ nho nhỏ trên bàn cờ vận mệnh ấy, chỉ cần bàn cờ kia rung nhè nhẹ thôi, chúng ta cũng sẽ bị lệch khỏi quỹ đạo kế hoạch.

113. Giống như cố hương là nơi con người ôn lại thuở hàn vi, tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm, khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa – những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân chúng ta.

114. Đừng vội bước khi đã không thể rời nhau, hay là yêu như mới bắt đầu. Ai cũng đau thương nhưng lại không đành lòng quên hết ân tình.

115. Tháng chín, có lẽ người ta cứ mãi giấu mình trong màu ký ức học trò, để hoài niệm, để bâng quơ một nụ cười rất nhẹ về mối tình đầu.

116. Thế cậu có bao giờ quên được tớ không? Người ấy liền lắc đầu. Tôi lại hỏi tiếp, thế cậu có thích tớ không? Người ấy không trả lời, nhưng tôi đã biết được đáp án. Chính vì thế tôi đã nói với người ấy, đồng thời cũng là nói với chính mình rằng, cậu xem, không quên được cũng không phải là chuyện gì ghê gớm.

117. Con người trưởng thành luôn có sự rời xa theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại nên mới nói hẹn gặp lại. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau, rồi sau này đều sẽ phải quên đi. Tạm biệt, thực ra không phải là một lời từ biệt, mà là, một lời hứa

118. Có lẽ người ta luôn có chuyện gì đó, dù muốn quên cũng không thể quên được. Cho dù thời gian đã trôi qua bao lâu, trốn đi dù xa đến đâu, cũng không làm được gì. Lòng không buông xuôi được, chỉ một chút thôi cũng đã đủ rồi.

119. Con đường trưởng thành sẽ luôn có sự rời xa nhau theo cách này hay cách khác. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng rời xa nhau vì ngày mai gặp lại, vì vậy mới nói hẹn gặp lai. Thật ra thế giới này quá rộng lớn, ban đầu những người nói mãi mãi không xa nhau. Một lần xa nhau rồi có thể sau này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không phải là từ biệt mà là một lời hứa.

120. Trưởng thành là khi bạn biết nên làm gì tích cực cho chính mình. Có nhiều điều khi trưởng thành bạn thấy tại sao bạn lại để tuổi trẻ qua đi một cách hời hợt như vậy.

Những năm tháng ấy! Nó thật đẹp bạn ạ! Nó như cái cảm giác ta đứng trước bạt ngàn núi rừng. Nó như cái rát mặt khi ta đang đi ngược gió khi trời đang mưa. Nó làm ta vừa nhỏ bé, vừa to lớn. Dù cho bạn có phải hắt xì ở những năm tháng ấy, nó vẫn là một trong những phần đẹp nhất của cuộc đời bạn. Hi vọng qua những status nam tháng ấy sẽ giúp các bạn ôn lại phần ký ức tuổi thanh xuân đáng nhớ nhé.

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !