Hầu hết mọi người đều rất yêu cái tiết trời của mùa thu nhất, dịu dàng, dễ chịu, như cô gái thuần đơn, bao dung và lãng mạn vậy. Bởi lẻ, họ thích bầu trời mùa thu, cơn gió mát lạnh mùa thu, những cơn mưa rả rích và cả những chiếc lá vàng dâng kín lối đi… Thu đấy, thật khó để lột tả hết cái vẻ đẹp của thu. Thu đấy, người con gái dịu dàng dễ mến, một chút làm cao càng làm ta thêm yêu thu da diết.
Status Những Ngày Cuối Thu Hay
1. Mình muốn sống ở một con phố cổ qua bốn mùa. Mùa Đông có gió lạnh se se, có ai đó ngồi cùng uống ly trà ấm. Mùa Xuân có nắng ấm áp làm hồng đôi má. Mùa hạ có mưa rào, có người che chung một chiếc ô. Mùa thu có lá vàng rơi trên vai áo ai đó. Mình muốn ở con phố cổ nhỏ bé, bui bặm, xinh đẹp này cùng một người yêu nhau dài lâu.
2. Mùa thu chầm chậm đến, chúng ta cũng chậm chậm yêu thương nhau. Gửi những trái tim vụn vỡ đã từng chứa bao thương tổn ngoài kia, đừng lưu giữ chút đau đớn mãi, hãy để cái se lạnh mùa thu hong khô hàng nước mắt. Hãy cười đi hạnh phúc sẽ đến tìm.
3. Những ngày cuối thu. Giữa cái thành phố xa lạ – thành phố hơn 7 triệu dân. Tôi muốn hỏi: ‘Bạn đã thấy bao giờ cô đơn chưa?”
4. Sầu muộn. Đó luôn là từ đầu tiên nảy ra trong đầu tôi khi mùa thu tới, bởi tôi biết mùa hè đã qua, ngày sẽ ngắn hơn và chúng tôi không sống trong thế giới quyến rũ của những con nhím ở kỷ băng hà nữa. Không ai chịu nổi vết thương, dù nhỏ nhất, do kẻ khác gây ra.
5. Mùa thu đã đến rồi phải không? Những ngày trời xanh, em vì anh mà dừng lại.
6. Mùa thu , dẫu là buồn nhưng đẹp, như nỗi niềm của những người đương sống dành riêng mẹ – người phụ nữ hội tụ đủ những phẩm chất đẹp đẽ thuần khiết và dung dị.
7. Trong những cơn mưa thu, ai đó bước đi qua phố nghe con tim mình lạc nhịp, bất chợt những cảm xúc xưa cũ ùa về, cả những khoảng màu không rõ sáng tối, những ký ức bện chặt vào nhau như tấm vải dệt cũ kĩ vết thời gian. Người ta vẫn gọi đó là khoảng xa xăm hoài niệm, và bất chợt màn lá mỏng sắc vàng đậu khẽ trên vai, vương trên tóc cũng khiến tâm hồn xao động không yên. Mùa thu vẫn thường hay trưng ra thứ đặc sản riêng biệt chỉ riêng thu mới có, đó là hương thơm ngào ngạt len nhẹ vào cánh mũi, chạm vào tận sâu trong lồng ngực, mùi hoa sữa nồng nàn, mùi cốm xanh thơm ngát, cả mùi đất ẩm sau những cơn mưa.
8. Ta ngoảnh đầu nhìn lại tháng năm dài Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó. – Lưu Quang Vũ
9. Tôi vẫn luôn thích mùa đông, mùa thu và những ngày hè âm u khi bão tới. Mọi thứ khoác trên mình màu xám xịt của khói và nỗi buồn thì tích tụ ngày một dày thêm như tàn thuốc trong gạt tàn. Màu xám vẫn thường gợi lên sự u uất bí ẩn, có lẽ vì thế mà khi ấy người ta hay buồn. – Neih
10. Bốn mùa trong một năm thì mùa nào cũng có một vẻ đẹp riêng nhưng có lẽ mùa thu là mùa trong lành nhất, tiết trời dễ chịu nhất. Khi ánh nắng không còn quá gay gắt, mùa mưa bão cũng vừa qua đi, mùa thu mang theo những cơn gió heo may se se lạnh rất riêng. Gió heo may rất hiền hòa, làm vơi đi cái oi bức của mùa hè vừa qua nhưng không làm người ta cảm thấy lạnh.
11. Cô đơn hay không cô đơn đó là sự lựa chọn của cậu. Lỗi không thuộc về sự dịu dàng của mùa thu…
12. Đi tìm mình trong những câu hát về mùa thu: “ Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố, bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường”… Không phải nghệ sĩ, nhưng tâm hồn nghệ sĩ, nên cho mình đi lạc để mà yêu Hà Nội – những cung đường nắng mật mùa thu, được không?
13. Tâm hồn này đẹp như mùa thu Paris, nhưng mà điều em cần là một chàng trai đèo em trên Ducati.
14. Yêu anh khi lá còn xanh, đến Thu lá vàng anh đã xa em.
15. Những ngày thu đẹp bao nhiêu, hẹn nhau một chén trà chiều đi em…
16. Nghĩ đến lá rụng bao giờ cũng cảm thất một nỗi buồn vu vơ, một nỗi buồn mất mát và hầu như kèm thêm một nỗi giá lạnh không đến mức não nùng thì cũng là một bâng khuâng. – Băng Sơn, Mùa rụng lá.
17. Hà Nội những ngày chớm thu. Tiết trời mát mẻ như muốn ru người ta vào cơn buồn ngủ. Ngoảnh lại hóa ra mình đã sống ở đây cũng được năm năm. Năm năm trôi qua chỉ như một cái chớp mắt. Mấy ngày này luôn nghĩ về việc làm. Tương lai sẽ làm gì sẽ đi về đâu. Luôn muốn rướn mình vươn đến những chân trời mới lạ. Muốn được thử sức với những thứ mình đam mê. Vậy mà…
18. Sự kết thúc của mùa hè là bắt đầu của một mùa thu đầy lá vàng rơi khiến cho lòng người bỗng nhiên xao động một cách lạ thường. Không còn cái nóng bức, ngột ngạt của mùa hè, nghe đâu đó có chút se lạnh nhẹ nhàng. Vô tình nhìn chiếc lá khẽ rơi, chao đảo vài cái trong gió rồi nhẹ nhàng chạm đất, giật mình rằng thu khẽ đến tự bao giờ.
19. Mùa thu đến mang theo cái gì đó rất bình yên, một sự phẳng lặng đến lạ thường, như nước hồ mùa thu lăn tăn không gợn sóng. Là thời gian ngắn để ta dừng lại một lát, chậm lại một chút nhìn vào cuộc sống và bắt đầu những thử thách hay đơn giản chỉ là nhớ lại rằng một mùa đông đầy gió lạnh sắp đến.
20. Mùa thu là mùa của những cơn gió heo may lành lạnh mỗi buổi sớm, mùa của bầu trời xanh cao vời vợi không gợn bóng mây, mùa của những góc phố tháng 8 nồng nàn hương hoa sữa. Chả biết từ bao giờ,mùa thu gợi đến cảm hứng thi ca, là những bản ballad nhẹ nhàng và êm đềm, dần đưa con người chìm sâu vào giấc ngủ thư thái, không suy nghĩ lo toan giữa những tấp nập của cuộc sống. Êm đềm và buồn chán, hai thứ đó khác hẳn nhau nhưng lại cách nhau một ranh giới quá mong manh. Những người quá nhạy cảm với cuộc sống họ thường không nhận ra ranh giới đó để rồi thật sâu trong thâm tâm họ mặc định rằng: mùa thu buồn lắm.
21. Tháng 8 mùa thu, những ký ức thời xưa bé lại ùa về. Ta nhớ cái đèn lồng tự làm bằng lon nước ngọt đầu tiên,ta nhớ chiếc đèn ông sao đầu tiên, cùng lũ trẻ con trong xóm háo hức rước đèn khắp xóm rồi quây quần phá cỗ dưới ánh trăng. Ta nhớ những tiếng cười giòn tan trên những khuôn mặt lũ trẻ lấm lem bụi bẩn lấm tấm mồ hôi,lại đưa tay áo lên mặt quệt rồi lại lao vào vui đùa. Lúc đó người lớn nói rằng: trên trăng có chú Cuội ngồi gốc đa. Để rồi mỗi khi trăng tròn lại ngước đôi mắt ngây ngô lên bầu trời tìm chú cuội. Trăng hôm nay tròn như chiếc bánh.
22. Mùa thu mang theo những cơn mưa bất chợt, mưa chợt đến rồi chợt đi mang cho đất trời và lòng người bao cảm xúc, xao xuyến đến lạ lùng. Mưa trong veo.
23. Đâu đó có ai chầm chậm dừng xe, phủi nhẹ trên áo vài giọt lá vàng lấm tấm trên vai. Ngước mắt lên nhìn những tia nắng xuyên qua khe lá, khẽ mỉm cười: mùa thu – rồi lại hòa mình vào dòng người xuôi ngược.
24. Cảm ơn tháng 8, cảm ơn mùa thu đã cho ta có những phút giây để nhìn lại chính mình. Cho ta những phút giây để cho mình những ước ao bé nhỏ, những suy tư, khát vọng về những điều trong tương lai. Và cho ta khát khao yêu thương, được yêu thương và tìm thấy hạnh phúc bé nhỏ của riêng mình.
25. Cũng có người lại nói tháng 8 mùa thu dìu dịu, vẫn còn kiểu thời tiết giao mùa nên tính tình con người ta ẩm ương hơn, dễ chênh vênh và cô đơn hơn.
26. Tháng 8 thu về, mùa nhớ, mùa yêu. Thu gõ cửa. Nắng hanh hao, gió hanh hao. Như lòng người lúc vơi lúc cạn, thu chùng chình đi qua ngõ. Từ lúc em đi, ngõ nhỏ không mùa đợi bước chân em lại. Thấm thoắt đất trời lại trở mình sang Thu. Em nói với anh rằng mùa thu là mùa của những ước mong. Giờ mình anh miên man mơ về những mùa thu đã qua.
27. Thu đỏng đảnh như nàng tiểu thư kiêu kì, nhẹ nhàng chớp chớp hàng mi cong, vươn mình khe khẽ như vẫn muốn ngủ vùi. Thu chùng chình, dỗi hờn oán trách hè sao đã vội qua. Anh nghe không, tiếng thu đang gọi anh, gọi em, gọi cả tình yêu chúng mình, thế nên nếu thiếu đi anh, mùa thu này sẽ thế nào.
28. Em đã trót để hương hoa sữa len lỏi vào chuyện tình của mình, để rồi đi đâu cũng ám ảnh khôn nguôi như hình bóng anh luôn ngập tràn tâm trí. Hoa sữa là của thu, thu là của anh và anh là của em.
29. Phố thu, ta tìm thấy nhau trong cái nắm tay đầy vụng dại thuở mới yêu, tìm thấy nhau trong ánh cười nơi đáy mắt, rất trong, rất hiền. Ta tìm thấy nhau, tìm thấy tình yêu thực sự của đời mình.
30. Mùa vào thu không chỉ đẹp vì cỏ cây hoa lá, vì trời đất hiền hòa mà vì còn những kỉ niệm dịu dàng – dịu dàng như tình em.
31. Trần Thị Phương Thảo: Ngày xưa ghét mùi hoa sữa vô cùng nhưng bây giờ lại đợi mùa thu đến để được đi chầm chậm trên đường và nhấm nháp, tận hưởng cái mùi hương đáng ghét đó!
32. Thích những con đường lá rụng mùa thu. Và ghét phải đi một mình trên những con đường đó.
33. Mùa thu, mùa lá rụng, trời nắng, gió nhưng vẫn se se lạnh. Đôi khi có cảm giác thu thái dễ chịu, đôi khi lại thấy lòng vương vấn đượm buồn … Mùa thu nhẹ nhàng nên nỗi buồn dường như cũng nhẹ nhàng như thế…
34. Mùa thu mùa lá rụng. Thích cái cảm giác yên bình lúc lá rụng nhưng xen lẫn là sợ cảm giác lá rụng như sự chia ly…!
35. Là khi bất chợt bạn thấy hoa cúc vàng rực những con đường, hoa cúc theo các cô bán hoa rong khắp các ngõ ngách, là khi bước trên những con đường trải lá vàng, khi hoa sữa nồng nàn từng góc phố. Nắng bớt gay gắt hơn, gió dịu nhẹ hơn… Hà Nội mùa thu cây cơm nguội vàng cây bàng lá đỏ…. Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió, mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ, cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua.
36. Bất chợt ta nhớ ra bây giờ tháng 8 rồi đó em, tháng 8 mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ? Ta bỏ thói quen tự vấn, thói quen nói chuyện với cây hay tư lự một mình một góc, đã lâu rồi ta không một mình, lâu rồi ấy nhỉ.
37. Giọt nắng vàng đầu tiên xuyên qua tán lá rọi vào mắt làm em nheo mắt ngước nhìn. Buổi sáng thức giấc, bước ra ngoài thấy trời se lạnh, lần đầu tiên sau những ngày hè oi ả có cảm giác lành lạnh của hơi sương…em chợt nhận ra mùa thu đã đến.
38. Mùa thu đã đến… ngoài trời những chiếc lá vàng trao lượn từ trên cành cao rồi đáp nhẹ nhàng xuống mặt đất vô tình đậu trên vai em. Đỡ lấy chiếc lá lật qua, lật lại ngắm nghía chiếc lá mềm mại và mỏng manh như người thiếu nữ trong tà áo dài trắng. Thật đẹp, thật dịu dàng.
39. Gió se lạnh buổi sớm, hơi sương buổi sáng mùa thu làm em nghĩ đến anh. Người thường khoác thêm chiếc áo mỏng, quàng thêm cái khăn voan mỗi khi em ra ngoài. Anh nói vì anh sợ em sẽ bị ho. Trong vườn nhà ai hoa cúc vàng nở đó đây… Thu đã về.
40. Mùa thu, những gánh hàng rong khắp phố đâu đâu cũng thấy bày toàn ổi, hương ổi chín lan khắp phố. Em lại cùng anh đi dạo trên phố, thấy thèm cảm giác ngọt bùi của vị ổi.
41. Hà Nội ồn ào, người đi lại hối hả mấy ai nhận ra sự chuyển mình của thời tiết. Chỉ có anh và em hay lang thang trên những đường phố Hà Nội để cảm nhận mùa thu Hà Nội.
42. Buổi sáng mùa thu trời trong gió mát trên nền trời trong xanh chỉ trôi lưa thưa vài áng mây mỏng lang thang, thong dong thả bộ trên không trung ngắm nhìn những dòng người vẫn hối hả cho cuộc sống thường nhật. Em thả bộ trên con đường vẫn đi hàng ngày nhưng hôm nay có thêm một điều mới đó là những chiếc là vàng bay…
43. Thu Hà Nội đẹp, buồn và dễ làm con người ta cảm nhận được cái tình của người Hà Nội hơn, đúng không anh nhỉ? Để bây giờ, em đứng ở đây, cách Hà Nội cả bảy trăm cây số mà vẫn nhớ, vẫn mong, vẫn thương, vẫn khao khát về một mùa thu Hà Nội…mùa thu đó có cả anh.
44. Hà Nội sinh ra để người ta nhớ và yêu, Hà Nội có mùa thu đẹp se sắt lòng người.
45. Mùa thu trong em có những tia nắng thoảng nhẹ. Bầu trời không cao, cũng không quá trong xanh, nhưng lại hiền hòa đến nao lòng. Từng sợi nắng đan xen vào nhau như một tấm lưới mảnh đến trong suốt, không lấp lánh, không rực rỡ, mà nhè nhẹ trải dài trên khắp từng ô cửa nhỏ. Nắng có màu gì? Màu vàng của cây mùa thay lá? Màu xanh của từng khóm cỏ bên hiên vườn? Không. Nắng có màu mắt của em, khi mỗi lần tạm dừng tết cỏ gà mà ngước nhìn lên theo nắng. Sao mãi mặt trời chưa lên đến đỉnh đầu để bố mẹ về nhà?
Status Hay Về Mùa Thu Lãng Mạn
46. Mùa thu trong em mát rượi những cơn gió heo may xao xác. Không mạnh bạo quyết liệt như gió đông, không gay gắt nồng nàn như gió hè, và càng không âm thầm ủy mị như gió xuân. Gió thu nửa kín đáo mà mặn mà, nửa như một chàng lãng tử ít tâm sự mà lại nhiều cô đơn. Cây xoan sau nhà mới đây còn rụng hoa tím ngõ như hàng trăm hàng nghìn chiếc chong chóng nhỏ xoay mình, thì giờ đã quay quắt thả từng chiếc lá mảnh dẻ. Gió hờ hững, và lá cũng chỉ rụng hững hờ. Xào xạc, xào xạc… Gió thổi, lá rơi, từng cọng cỏ gà đu đưa thân mình khiến các chú chuồn kim giật mình vì không còn chỗ đậu. Tất cả đều làm nên một giai điệu dịu hiền của mùa thu trong khoảng không bé xíu trước cổng nhà.
47. Mùa thu trong em là trải dài một màu hồng của các khóm tóc tiên khỏe mạnh. Những nụ thon dài, những cánh hoa mềm mịn ngọt ngào như ngón tay của người thiếu nữ mới đầu còn e ấp, rồi chỉ qua một đêm đã vội vươn cao mình trên nền xanh biếc của lá cỏ. Sáng nào cũng có một cô bé con lũn cũn ra ngồi đếm tóc tiên nở với một sự háo hức kỳ lạ, ghi nhớ kỹ càng bồn này hôm nay đã có bao nhiêu nụ, bồn kia đã nở bao nhiêu hoa. Dải màu hồng hồng tím tím ấy như một hiện thực không thể giải thích với nó, rằng, nâng niu tóc tiên cũng chính là đang nắm giữ từng khoảnh khắc rất đẹp của mùa thu.
48. Mùa thu trong em là một đoạn ngõ ngắn mà chứa những kỷ niệm thật dài, nơi những đứa trẻ con tỉ mẩn ngồi chọi cỏ gà, so nhau từng viên bi nhỏ, đùa vui trong những trò chơi cổ xưa giản đơn. Hơi co ro trong làn áo mỏng nên miệt mài cả buổi vẫn không phải đưa tay lên quệt má ửng hồng vì trời nắng. Là những tàu lá sen, tròn và mát như bàn tay mẹ khi trán con đang rực lửa. Là những hạt cốm xanh trong dịu dàng, ăn qua rồi mới thấy ngọt thơm mùi lúa nếp. Là một đêm rằm tháng tám yên bình gối đầu lên tay kể chuyện chú Cuội chị Hằng. Là những bó hoa cúc lăn lẳn vàng rộm, rực rỡ theo sau xe cô gái rong ruổi khắp phố phường.
49. Mùa thu đi qua, chỉ còn nỗi nhớ ở lại, hòa quyện một cách duyên dáng trong hương hoa sữa nửa cuối cái mùa dịu dàng. Nếu có ai hỏi xa Hà Nội em nhớ điều gì nhất, thì không thể phủ nhận rằng, thứ đầu tiên khiến em vấn vương chính là mùi hăng hắc mà ngòn ngọt trên những con đường đêm Hà Nội cuối thu. Đi chầm chậm quanh các góc phố đông đúc mà cố kiếm tìm cho mình một chút bình yên, thả mình trong cảm giác mát lạnh nồng nàn bên những khóm li ti trắng xanh để rồi cứ mãi lưu luyến bịn rịn.
50. Trong màn đêm, sự yên lặng hiếm thấy của những con phố khúc hát: “Nhớ mùa Thu Hà Nội” được vang lên.
51. Thu Hà Nội đẹp, buồn và dễ làm con người ta cảm nhận được cái tình của người Hà Nội hơn, đúng không anh nhỉ? Để bây giờ, em đứng ở đây, cách Hà Nội cả bảy trăm cây số mà vẫn nhớ, vẫn mong, vẫn thương, vẫn khao khát về một mùa thu Hà Nội…mùa thu đó có cả anh.
52. Hà Nội sinh ra để người ta nhớ và yêu, Hà Nội có mùa thu đẹp se sắt lòng người.
53. Anh à, giữa cái khe khẽ chạm của một mùa thu xứ Bắc, anh có còn nhớ tới mùa điệp vàng trải thảm lối đi, có còn nhớ những chiều hun hút gió, mình đứng trên thành cầu mà hét vang, những ngày mưa nhè nhẹ, miên man một nỗi nhớ biển chiều? Ở đó, có em, có mùa thu miền Trung chẳng đẹp chẳng thơ mộng nhưng mà say sắt lòng người một nỗi nhớ lặng câm.
54. Tháng 10 rồi, cuối thu rồi. Không hiểu sao phải chờ đến khi mùa thu sắp qua rồi tôi mới bắt gặp được cái sắc thu quen thuộc ấy. Chậm chạp và bình thản, nhịp thời gian cũng chẳng vội vàng như mọi khi. Có lẽ mùa thu năm nay đến muộn, hay là bởi vì đến tận bây giờ tâm hồn tôi mới gom đủ sự bình yên để cảm nhận được sự chuyển mình của đất trời? Không rõ, và cũng không muốn nghĩ nữa, mặc kệ hết đi. Dần buông…
55. Có thể bởi mùa thu vốn yên tĩnh quá, mọi thứ như lắng lại khiến cho ta dễ dàng nghe thấy từng nhịp đập của trái tim mình.
56. Có lẽ bởi mùa thu hiền hòa quá nên con người ta cũng dịu dàng, ấm áp hơn.
57. Có lẽ bởi mùa thu mỏng manh quá nên con người ta cần được che chở và muốn được yêu thương hơn.
58. Mùa thu, cái mùa đẹp nhất trong năm. Ít nhất với ta là như vậy, cái mùa mà ta thích nhất. Không tươi sáng, rộn ràng, rực rỡ sắc hương như mùa xuân, nhưng cũng không ướt át, ẩm ương của mưa phùn những ngày đầu năm mới.
59. Thu cũng không khắc nghiệt như mùa đông, lạnh đến cắt da cắt thịt, lúc nào cũng xù xì trong những bộ quần áo dầy cộp. Thu chỉ hơi xe lạnh, đủ để cảm thấy cần có nhau trong những yêu thương, trong những cái nắm tay thật chặt và cả những cái dựa đầu vào vai nhau bên ghế đá công viên.
60. Yêu thương của mùa thu là yêu thương trong yên lặng, yêu thương bằng cả tấm lòng, bằng cả con tim. Không những lời sáo rỗng, không vật chất tầm thường mà đích thực đó là yêu thương. Nó bền chặt, vĩnh cửu và mãi mãi trường tồn với thời gian. Tôi yêu em như yêu mùa thu vậy, và yêu thương tôi dành cho em cũng như yêu thương mà thu dành cho tôi…
61. Không gian yên tĩnh, xào xạc một chút lá khô, giữa thiên nhiên trong lành, giũa thu lãng mạn, chỉ tôi và em, chỉ có yêu thương… chẳng nói một lời, chỉ có con tim đang cùng nhịp đập.
62. Sài Gòn vốn nổi tiếng với hai mùa mưa và nắng. Nhưng tôi nhận ra nơi đây cũng có bốn mùa như Hà Nội. Chỉ là chúng không rõ rệt để ta có thể cảm nhận từng ngày. Nhưng nếu ai tinh ý sẽ thấy mùa của Sài Gòn đến chậm hơn một chút. Giống như lúc này, khi cơn gió lạnh đã tràn về miền bắc nhưng Sài Gòn mới bước vào thu. Những tia nắng dịu nhẹ mang theo chút hanh hao khiến lòng người xao xuyến. Dường như có một chút gì đó chậm lại trong cuộc sống hối hả năng động nơi đây.
63. Thu Sài Gòn là như vậy đó, đến cũng nhanh và đi cũng nhanh. Đôi khi cuộc sống làm cho con người trở nên vội vã, họ chẳng có thời gian để cảm nhận những chuyển biến của đất trời để rồi một ngày họ chợt giật mình nhận ra rằng ta đã lỡ một mùa thu.
64. Có một chiều thu tháng 9, mùi hoa sữa nồng nàn của mùa thu Hà Nội hay tại lòng em bâng quơ mà bỗng thấy mình như trẻ lại. Những xốn xang, những mộng mơ, rồi cả chút lãng mạn ngày đầu em có…
65. Thành phố vào thu, Hà Nội trong mắt em chưa bao giờ đẹp đến như vậy. Gió giao mùa chênh chao gom nắng, gom lá vàng rơi. Mưa dịu nhẹ, khẽ khàng se lạnh chạm một chút vào da, hoa sữa vẫn nồng nàn, và lòng cô gái nhỏ thổn thức, thế là thành mùa!
66. Mùa đi ngang phố, đi ngang qua những ngày mười mấy, đôi mươi vụng dại, qua những lần em lỡ yêu, lỡ giận, lỡ nhớ, lỡ thương một người. Cô gái nhỏ của tôi ơi, lớn rồi, lòng dẫu có vương nhiều suy tư, thì cứ cười đi nhé… rồi tất cả sẽ an yên.
67. Đa sầu lắm nên cũng lắm những lạ lùng. Thu Hà Nội bắt đầu từ hương hoa sữa, từ một sáng mai em đến trường sớm và ngửi thấy vị thu. Chẳng phải bằng tháng, bằng năm, em đo thời gian từ chính những xốn xang đặc biệt của lòng mình.
68. Có lẽ thu Hà Nội sinh ra để dành cho em, em ạ. Thu chắc cũng thương em nhiều, nên mới tặng hương hoa nồng nàn suốt lối em đi, cho em những chiều nao lòng bình yên đến lạ, rồi cứ thế mà bất giác mỉm cười trong veo.
69. Thu đi rồi chắc thu lại về, mang giùm em ngọt mát ủ đầy tuổi 20 và an nhiên đi qua mùa cũ. Nhỡ khi nào thấy nhớ, gửi giùm em chút hương xưa trong dịu, ngọt lành như một mùa em đã từng xuyến xao.
70. Tôi vốn rất yêu thu là thế. Vậy mà giờ chẳng ghét cũng chẳng thương. Chỉ biết cứ thu đến tôi lại buồn. Vẫn cứ tự hỏi lòng: Mùa thu ấy đã về đâu?
71. Mùa thu! Những đêm tháng 8 với những người đang yêu nhau thì được ngắm trăng với một nửa kia của mình là tuyệt vời nhất, mặt trăng tròn, ánh trăng sáng thật đẹp biết bao, nhưng với tôi thì ánh trăng chỉ đơn giản là ánh sáng cô đơn, lạnh lẽo. Những đêm trăng sáng chỉ làm cho tôi cô đơn thêm mà thôi. Tôi thường ngắm bầu trời vào những đêm không trăng mà thôi, lúc mà chỉ có mấy ngôi sao nhỏ bé lấp lánh mang ánh sáng từ một nơi xa sôi nào đó, nơi mà tôi cảm thấy mình là một phần của nó, nơi cho tôi cảm giác bình yên,không cần quan tâm nó từ đâu đến và sẽ đi đến đâu, vì tôi không thể thấy rõ được tình yêu của mình mà chỉ nhỏ bé lấp lánh bất chợt trong tim mà thôi.
72. Để mặc bàn chân trần đi trên con đường quen thuộc vào buổi sớm mai. Cảm giác đau rát thấm tận gan bàn chân xuyên thấu vào cơ thể. Lá vàng rơi đầy, bay trong gió, bầu trời cao, trong xanh hơn. Hình như thu đã về. Lần đầu tiên tớ cảm nhận được mùa thu sâu sắc như thế kể từ cái ngày ấy…ngày cậu rời xa tớ đi về phương trời xa, xa lắm, đến nỗi tớ không thể định hình được. Và…. tớ nhớ cậu.
73. Những cơn mưa rào mùa thu nhè nhẹ kéo về. Tôi cuộn mình trên giường và lắng nghe tiếng mưa ngoài trời, hồi tưởng lại mùa thu của những năm về trước. Tầm này vài năm trước, có lẽ tôi đang cầm chiếc cặp che đầu, chạy thật nhanh, tránh những hạt mưa đang hối hả rơi xuống. Chạy đua với thời gian cho kịp giờ học, chạy trên những vũng nước loang lổ trên sân trường. Vậy mà giờ đây tôi lại đang gặm nhấm thời gian vô ích, không định hướng cũng chẳng chạy đua.
74. Vuốt ve chiếc lá trên tay, nhìn ngắm nó kĩ hơn, tôi bỗng nhận ra trên tay mình chỉ là một chiếc lá khô, một chiếc lá chết. Nhưng đâu đó trong tim tôi nhìn thấy hồn của nó và cả hồn của mùa thu nằm trong chiếc lá.
75. Mùa thu chẳng gọi tên cho những những nỗi nhớ gầy hao, chẳng nguôi ngoai những nhớ thương tình cũ. Thu miên man, len lỏi chiếm lấp khoảng không riêng tư bên tách cà phê ấm nồng.
76. Mùa hạ già nhường bước cho mùa thu lưng chừng chín tới, đó cũng là lúc những cây dầu già lá cội bắt đầu chuyển mình khoác trên thân bộ áo úa vàng. Một mùa thu nữa lại đến, cũng nghĩa là một mùa thu sắp sửa đi qua và em lại đợi anh một mùa lá rụng.
77. Năm nay mùa thu đến muộn hơn một chút và cô đã quen với việc chờ đợi bó hoa bất tử được gửi đến, sau đó ký vào hóa đơn xác nhận của tiệm hoa, với tên người gửi chính là anh. Điều đó giúp cô xác định anh vẫn còn sống và một ngày nào đó không xa anh sẽ quay về bên cô.
78. Mùa thu! Thích nhất là có thể đi bộ thỏa thích mà áo sơ mi không bị dính bết vào người nhơm nhớp, chỉ có gió luồn nhẹ khẽ khàng từ cổ áo để mở mát rượi đến rờn rợn cả làn da.
79. Và vì mùa thu có thể dậy sớm được một cách nhẹ nhàng, nên tôi có thêm thời gian gọi một ly cafe nâu sóng sánh ở một quán vỉa hè. Nếu không có mùi thuốc lá mà đám chiến hữu ngồi bên thường châm vài điếu khi chờ đồ uống được bưng ra, thì một buổi sáng của tôi ở ngoài đường bắt đầu bằng mùi cafe trong trẻo như thế.
80. Mùa thu quyến rũ bởi gió, gió mùa thu hay bởi mùi thơm. Mỗi khi đi ngoài đường, có gió trườn qua, ngoài việc lim dim mắt thích thú vì… mát, tôi còn thích chun mũi hít hà.
81. Thu, mùi gì lọc qua gió cũng trở thành trong veo, man mát. Lang thang ngoài đường thường hay chạm phải mùi ngòn ngọt của những bắp ngô luộc hay sắn hấp nước cốt dừa thơm lừng.
82. Mùi vắt từ thu sang đông. Nhưng mùa đông thì lại thèm chạm tay ngay vào mùi thơm nóng bỏng ấy, xuýt xoa đưa lên miệng. Còn ở giữa mùa thu, cứ… để đấy, chậm rãi mà “uống” mùi hương cái đã.
83. Mùa đông, nó lại được ủ kín trong đủ loại mũ len, khăn choàng. Nên chỉ có mùa thu, tôi mới được ngắm nó từng lọn, từng lọn mềm mại buông xõa xuống bờ vai thon, khêu gợi đến chết người.
84. Mùa thu bắt đầu len lỏi vào từng con ngõ nhỏ. Từng nhịp thở của thành phố cũng chậm rãi hơn, mơ màng hơn. Lại nhớ những ngày vi vu phố xá, lê la các góc ở Hà Thành. Hà Nội dự kiến giãn thêm một thời gian nữa, liệu mình có lỡ hẹn với mùa thu không anh?
85. Nghe nói, mùa thu của Hà Nội là mùa đẹp nhất để yêu ai đó. Thật phù hợp cho những ngón tay đan chặt vào nhau. Thế tay em đã sẵn sàng để chuẩn bị đan tay anh chưa?
86. Mùa thu trôi cho lòng ai bịn rịn, Nhớ thương nhau, nhắn câu đợi, câu chờ…
87. Mùa thu thì ở đâu cũng có, nhưng thu Hà Nội thì cứ đẹp đến nao lòng. Nhất là khi mới sáng ra có cơn mưa ào ạt mang theo cả màu lá đỏ của cây bàng, màu nâu thẫm của những ngôi nhà cổ và màu xanh của cốm. Tất cả hòa quyện tạo nên bức tranh mùa thu Hà Nội đẹp âm thầm và nhỏ giọt tí tách.
88. Thu Hà Nội! Không lẫn vào đâu được vì ít nhiều những giọt mưa vẫn hoà đều vào dòng nước mắt! Chỉ ước nếu được quay lại! Thì sẽ chỉ giữ riêng mùa thu đó cho mình! Không hy vọng, không ấm áp không tổn thương!
89. Thu Hà Nội dễ khiến người ta buồn và hoài niệm về những điều đã cũ. Sáng thức dậy, cố cho phép mình cuộn tròn trong chăn để nhớ về những kỷ niệm, những con đường đã qua, những câu chuyện chưa có hồi kết và cả những con người đã lâu chưa gặp. Bất chợt, muốn lang thang đâu đó chỉ để cảm nhận Hà Nội đang khoác màu áo mới, để hít hà cái se lạnh một sớm mùa thu của thành phố này.
90. Ở Hà Nội, mùa hạ khiến cho không khí trở nên oi bức, ngột ngạt. Thì mùa thu lại khác hẳn, mùa thu khiến Hà Nội trở nên thanh thản và nhẹ nhàng. Nhẹ nhàng những chiếc lá thu vàng bay trong gió, nhẹ nhàng đám mây xốp đôi khi từ đâu đó tới tô điểm cho bầu trời xanh. Thu Hà Nội khiến cho người ta muốn ra ngoài nhiều hơn, để tận hưởng sự thoải mái, nhẹ nhàng mà thu Hà Nội đem lại. Để thấy yêu đời hơn, yêu Hà Nội hơn.
Mùa thu là mùa của những yêu thương và cũng là mùa của những nỗi buồn. Đúng vậy, mùa thu yên tĩnh, có chút cô liêu và gợi lên trong lòng nhiều những suy tư cùng nỗi buồn man mác. Vừa rồi là những status mùa thu hay được sưu tầm, đây là những dòng cảm xúc chân thật của nhiều tác giả khi viết về mua thu, thời điểm đang dần cuối mùa thu đầu mùa đông.