GTHN - Ngày hôm nay tôi đọc được câu nói này của một cậu bạn 24 tuổi trên mạng xã hội. Cậu bạn ấy chẳng phải là người tôi quen biết, thậm chí là một người rất xa lạ, chúng tôi chỉ là những người dùng xã hội mà thôi. Nhưng cậu ấy là một người có sức ảnh hưởng lớn đến nhiều bạn trẻ, là người đã thu hút toàn bộ sự chú ý của những người dùng Facebook ngày hôm nay, Chris Khoa Nguyễn.
Khuôn mặt rất đỗi trẻ con và đáng yêu của cậu ấy hoàn toàn khiến người khác có thể cho rằng cậu này là một người giống như những người trẻ vô định khác trong lần gặp đầu tiên. Ấy thế mà, năng lực của cậu ấy chẳng phải chuyện đáng để đùa, kể cả những suy nghĩ, cách nói chuyện của cậu ấy cũng khiến người ta phải kính nể.
“Con người chúng ta rồi cũng trưởng thành và cả những giấc mơ cũng phải trưởng thành”.
Trưởng thành, ai rồi cũng bắt buộc phải lớn lên, phải trưởng thành. Chẳng ai có thể bé mãi trong vòng tay bố mẹ. Thời gian vẫn cứ trôi thật nhanh, vèo một cái chúng ta đã là những nam thanh nữ tú, đã đến tuổi phải rời xa gia đình để tự lập, để gây dựng cuộc đời riêng.
Ngày bé, ai mà chẳng có nhiều ước mơ, phải không? Tôi vẫn nhớ cứ mỗi lần được xem tận mắt các cô chú ca sĩ về làng hát là ngày hôm ấy tôi lại năn nỉ mẹ mua cho micro để ngày ngày luyện hát. Đứa trẻ nào cũng có vài ước mơ chứ đâu phải một đâu. Ước mơ được là ca sĩ, diễn viên, người mẫu giống mấy cô chú trên tivi. Nghĩ lại mà thấy ngô nghê, ngây thơ, dễ thương thật.
Nhưng Chris Khoa nói đúng, khi chúng ta trưởng thành thì những giấc mơ của chúng ta cũng phải trưởng thành. Theo tôi hiểu là giấc mơ phải thực tế hơn, phải gắn với đời thường, gắn với năng lực bản thân.
Càng lớn, chúng ta càng có những trải nghiệm của riêng mình. Chúng ta bước nhiều bước hơn, có những bước đi đúng đường, có cả những bước lạc lối. Chúng ta lớn lên là nhờ những tổn thương chứ không phải là qua năm tháng. Rồi từ đó, chúng ta sẽ biết điểm mạnh, điểm yếu của mình ở đâu để mà phát triển và hạn chế. Và cũng từ đó, chúng ta mơ những giấc mơ thực tế hơn, mà ở đó chúng ta biết năng lực của mình đến đâu, có thể làm được việc gì, đem lại kết quả ra sao.
Cuộc sống, dù có nói đi nói lại, thì vẫn cứ gắn với cơm áo gạo tiền. Mơ thực tế sẽ làm được những việc thực tế. Mơ cao quá thì có thể sẽ ngã thang. Mơ mộng hão huyền có khi còn bắt chúng ta phải trả giá bằng thời gian, tiền bạc, thậm chí bằng danh tiếng, bằng người thân. Mơ mộng mù quáng chẳng khiến chúng ta lớn hơn mà chỉ làm cho chúng ta lạc lõng, bơ vơ trong thế giới rộng lớn này.
Tất nhiên, chẳng ai đánh thuế giấc mơ, chẳng ai chê trách, phê bình giấc mơ của ai. Mơ thì vẫn cứ mơ, mơ là quyền cá nhân mỗi người. Nhưng hãy mơ làm sao để mình có thể chạm tay vào!
Mơ thực tế, mục tiêu trước mặt, nỗ lực hết mình, trái ngọt đầy tay.