GTHN - Đàn ông tốt trên đời này tuyệt chủng hết rồi!
Sẽ chẳng có ai yêu em như vậy đâu!
Em không tin vào đàn ông và tình yêu nữa!
Mỗi lần nghe được những câu nói như thế, tôi chỉ còn biết thở dài. Tôi không biết em đã trải qua bao nhiêu mối tình, đã chết đi sống lại với những mối tình của mình thế nào để giờ đây trong em chỉ còn toàn bất cần và tuyệt vọng. Tôi không nghĩ những cô gái ở độ tuổi thanh xuân nên đối diện với những gì diễn ra xung quanh mình bằng thái độ bi quan đến cay nghiệt như vậy.
Em có biết điều kiện đầu tiên để người ta có thể tìm được kho báu là gì không? Là họ phải tin vào sự tồn tại của thứ gọi là kho báu đó. Khi em không tin rằng đàn ông tốt trên đời còn tồn tại, cũng như không tin rằng hạnh phúc sẽ một lần nữa mỉm cười với mình, thì em nhìn đâu cũng chỉ thấy hoài nghi và ngờ vực, em sẽ lấy mọi cái cớ có thể để loại bỏ đi những người tốt xung quanh mình. Vì cái em chờ không phải là hạnh phúc mà là đổ vỡ, nên em sẽ chẳng tìm được ai thật lòng với em đâu!
Nếu như em bị một người lừa dối, thì em thật không may mắn. Nếu như em bị người thứ hai phản bội, thôi thì em quá đen đủi rồi. Nhưng nếu em bị người thứ ba, thứ tư xem thường tình cảm của mình, thì lỗi lầm là ở em, nhất định là từ phía em! Em yêu như thế nào để người ta coi tình yêu của em rẻ rúng thế? Em thương mình thế nào để người ta chẳng thương nổi em? Em lụy tình yêu ra sao thì người ta mới không thèm trân trọng em như vậy?
Đến khi em phát hiện ra lòng tin trở thành thứ xa xỉ, khát khao hạnh phúc trở thành thứ chai sờn, em mặc định khép cửa, cứ thế chối bỏ mọi điều tốt em gặp trong đời. Đó không phải là cách một cô gái nên sống và tận hưởng cuộc sống. Việc em cần làm không phải là quay lưng xù gai, mà là mở rộng lòng mình để tin và hi vọng.
Tôi từng chứng kiến một đám cưới đặc biệt của một cặp đôi tuổi ngoài lục tuần. Họ đến bên nhau, nâng đỡ và dìu nhau bước đi, khi thời gian chẳng còn bao nhiêu nữa. Tôi mê mẩn cái cách họ nhìn nhau, cười với nhau, như thể muốn trao tặng cả một trời yêu thương vẹn cho nhau dù cả hai đã đi qua biết bao thương đau của tháng ngày tuổi trẻ. Phải tin vào tình yêu, vào lòng người thế nào, người ta mới tìm thấy nhau dẫu đã muộn màng như thế.
Nhìn lại em đi, vài ba chục tuổi đầu mà nhìn thế giới như thể bảy tỉ người đã chối từ và gạt bỏ tình yêu của em vậy. Người tốt còn đầy, người thương em không thiếu, chỉ là em chưa cho bản thân mình một cơ hội để tin rằng họ sẽ đến bên em thôi.