Xã hội ngày càng phát triển, đồng nghĩa với việc sự đào thải ngày càng khắc nghiệt. Thế nhưng có những người chưa từng một lần tự hỏi, “Ước mơ của mình là gì?”, hoặc chưa từng được ai nhắc nhở về “ước mơ”. Trong cuộc đua vô hình này, dù vạch xuất phát có khác nhau, kẻ tự mãn sẽ dần bị loại khỏi danh sách và người có năng lực thực sự sẽ có vị trí xứng đáng với công sức bỏ ra. Cuộc đua này không dành cho những người không có cả động lực tìm kiếm ước mơ cho riêng mình!
Có những người, cũng băn khoăn trăn trở, day dứt kiếm tìm, không biết bao nhiêu lần tự hỏi: Mình sẽ bước đi trên con đường nào? Tiếp tục trên đường thẳng? Hay lựa chọn cho mình ngã rẽ để theo đuổi đam mê? Mình thực sự sinh ra để làm gì trong cuộc đời này? Thế nhưng, áp lực vì những suy nghĩ trong nội tâm của bản thân và lời nói của người ngoài, áp lực từ chính người thân, gia đình; nên có nhiều người chỉ biết lao đầu vào công việc mình không thích, kiếm một công việc gọi là “ổn định” để sống qua ngày, để “đối phó” với “cái miệng của người khác, hay hiện thực hóa một giấc mơ mà bố mẹ kỳ vọng. Một vòng luẩn quẩn để rồi phí hoài cả tuổi thanh xuân, cả cuộc đời cứ thế trôi qua trong tiếc nuối.
Có những người may mắn hơn khi tìm thấy đam mê, sở thích của mình. Họ bảo mình thích người này, muốn trở thành người kia, nhưng biết bao nỗi sợ hãi bủa vây lấy họ. Họ không dám đấu tranh cho ước mơ của mình. Nhưng bạn à, ước mơ phải là thứ gì đó lớn hơn nỗi sợ hãi của bạn! Nếu ước mơ đó không khiến bạn khao khát và bắt tay vào thực hiện nó thì đó không phải là ước mơ, chúng không đủ mạnh mẽ để chống lại những nỗi sợ hãi lớn dần lên và cuối cùng ngăn bạn hiện thực hóa nó. Chúng không được gọi là ước mơ!
Có ước mơ thực sự và được nỗ lực trọn vẹn cho ước mơ của mình quả là một điều tuyệt đẹp! Nhưng sự thật là đa số chúng ta đều mơ hồ với những điều như thế, hoài nghi với cái gọi là “ước mơ”, số ít hơn không quan tâm đến nó. Nhưng đến cuối cùng, thứ mà tất cả chúng ta tìm kiếm trong cuộc đời này, có phải là ước mơ? Hay là một điều tương tự như ước mơ? Hay là hạnh phúc?
Bạn à, dù bạn đang ở đâu, trong hoàn cảnh nào, miễn rằng bạn cảm thấy niềm vui nhiều hơn nỗi buồn ở cuộc sống hiện tại, công việc hiện tại; bạn cảm thấy thoải mái và có những phút giây bình yên trong tâm hồn, kể cả bạn đang sống cho giấc mơ của bố mẹ, của gia đình, của một người nào đó khác, hay cho giấc mơ của chính bạn, thì nó cũng đều đúng đắn cả! Miễn bạn cảm thấy mãn nguyện và hạnh phúc nhất ở thời điểm đó, thì lựa chọn nào cũng đúng đắn cả!
“Sharing is caring” – Đừng ngại chia sẻ ước mơ của mình! Sẽ có người đồng cảm với giấc mơ của bạn, sẽ có nơi khiến bạn cảm thấy thoải mái và bình yên với những điều bạn đã lựa chọn. Cùng nhau chia sẻ những giấc mơ và tìm kiếm sự đồng điệu trong tâm hồn.
“Đi kiếm nắng, tận mây xa, mong cho lòng ấm lại
Để còn nghe mùi gió mới để còn say tình chênh vênh…”